Tới phiên thằng Hoạch ngồi phịch xuống ghế, và tâm trạng nó cũng diễn ra y hệt sự suy nghĩ của Sảnh về bà Lý. Cả hai cậu bé Sảnh và Hoạch bây giờ mới thấy mặt thật của đàn bà. Họ không phải là những đóa hoa, hay phái yếu mà sách vở đã nói. Họ là phái mạnh, ít ra là trên phương diện tình dục. Hai cậu ngồi nhìn nhau, ngầm đồng ý và phải đành buông cương cho hai con ngựa dì Hai, dì Ba muốn làm gì thì làm.
Bà Khởi chạy vô xóm, khoảng mười lăm phút sau, dẫn về ông Mộc, cha của Quân, rồi giới thiệu với bà Lý:
– Lát nữa chị đổi món. Đây là ông Mộc, người đã huấn luyện cho Quân thành một xích mi lão tổ.
Bà Lý vẫn trần truồng tự nhiên, ngồi ngắm ông Mộc. Ông Mộc khoảng ngoài 40. Tóc muối tiêu, da ngăm ,mặt chữ điền, quắt thước. Bà Khởi làm cho ông một tô cơm thật lớn, và ông ăn không đầy năm phút là hết sạch. Mọi người nhìn ông với cặp mắt kinh ngạc.
Nhìn tướng tá to cao của ông Mộc, bà Lý mừng thầm trong lòng là sẽ được đụ với một ngươi nông dân tràn đầy sinh lực. Bà gác một cái chân lên bàn, phô bày bộ lông lồn rậm đen cho ông Mộc nhìn, và bà hỏi:
– Em nghe thằng con anh bảo bửu bối của anh dữ lắm hả?
Ông Mộc không trả lời, đưa mắt ngắm thân hì nh nẩy lửa của bà Lý, rồi từ từ cổi áo, đưa bộ ngực nở nang ra. Rồi cổi quần cho cả nhà nhìn khúc gân to kỳ cục, dài thòng, bung lên chỉa ngang ra phía trước. Thằng Hoạch bấm tay Sảnh như thầm thán phục.