Lúc bà Khởi ra một cái, Quân rút con cặc to ra, tụt xuống liếm lồn, thì Hoạch giật mình một lần nữa, vì cái lưỡi dài thòng của Quân. Nó không dám nhìn nữa, chạy qua với Sảnh nhìn ké.
Trong kia, ông Mộc nằm ngửa trên cái bàn, thòng cẳng xuống, chổng dựng ngược con cặc lên trời cho bà Lý liếm. Trông như bà đang ăn một đòn chả bò cỡ lớn. Con cặc dài từ chân tóc trên trán bà xuống tới cằm. Cái miệng bà bị con cặc nông rộng ra như muốn rách mép. Bà cố hết sức mà con cặc chỉ vào sâu tới đốc họng bà có hai phần, còn dư ở ngoài cả khúc dài. Da cặc sần sùi lấn cấn như trái khổ qua. Một tay bà Lý ôm cặc bú, tay kia bà mân mê hai hòn dái to như hai trái chôm chôm lớn.
Ông Mộc nằm thư thả, nhàn hạ, thanh thảng. Gương mặt ông điềm đạm, tỉnh táo như không có gì xảy ra quanh đó. Mắt ông mở, sáng long lanh, không cần nhìn bà Lý đang khom người ăn ngon lành ăn say mê khúc gân trời cho của ông. Bà Lý hoàn toàn không biết là bà đang bú một con cặc của một nhân vật xuất sắc, một thiên tài nổi bật của Gò Ô Môi. Bà hỏi:
– Đã có bao nhiêu người đàn bà nàm dưới bụng anh, hả anh Mộc?
– Cây ô môi có bao nhiêu bông thì có bấy nhiêu đàn bà con gái ở làng này đã quỳ bái phục yêu mê hai cha con anh.
Anh nói sao? Cả con gái nữa hả?
– Chuyện rất thường. Mười ba, mười bốn tuổi, cho tới bảy mươi.
– Em không tin. Cặc lớn như anh với thằng Quân làm sao đút vô lọt lồn 13 tuổi. Cặc này mà đút vô thì con nhỏ tét lồn làm sao?
– Lớn hơn gấp bốn lần nó cũng lọt tuốt luốt.
– Trời đất thánh thần. Cặc ai mà to gấp bốn lần của anh?
– Cái đầu con nít nhỏ mới đẻ ?