Ánh rướn mông lên dốc cho lồn nàng hướng ra ngoài, dặn cho hai cái môi lồn mở ra, khí vẫn còn chảy ra, không ào ạt như lúc mới xuất vô nhưng rỉ rả không ngừng. Nàng tưởng tượng ra cảnh Sơn đứng trước toà án, với bộ quần áo kẻ sọc của phạm nhân, chắc là anh buồn, thất vọng lắm khi không thấy có mắt nàng. Nhưng nàng làm sao dám tới đó cho Sơn thấy cái bộ dạng lúc này của nàng, nàng sao dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa sau khi đã làm tình với một gã đàn ông khác. Tê tái, trống rỗng……. nhợt nhạt…
Ánh lấy tay mân mê múi thịt nhô ra khỏi lồn nàng, như thể nàng đang cảm thông với nỗi tủi hổ của cái bọ phận ấy, chỉ vì một chút bồng bột của nàng mà nàng để cho cái lồn của mình phải chịu làm cái việc khuất tất thế này với Thắng, mà đâu phải một lần, có khi phải gần mười lần từ hôm qua đến giờ, Thắng tranh thủ từng giây từng phút trong mười mấy giờ đồng hồ qua chơi nàng cho bõ những năm tháng coi trộm và thèm thuồng. Ánh cho ngón tay vào lồn, tinh dịch trắng đục lại chảy ra theo ngón tay nàng, Ánh nhăn mặt, nàng lấy hai ngón tay dài nhất trên bàn tay của mình móc nhẹ, cho cái thứ ấy ộc ra bằng hết. Một lúc, lồn nàng đỏ hẳn lên, chắc là vì những ngón tay nàng liên tục thì thụt móc máy, nhưng bù lại khí đã hết, chảy ra nệm bằng sạch và không còn rỉ rả nữa.
Ánh giờ hai ngón tay lên ngang mặt mình, nàng ngắm nhìn nó chăm chú, nhìn cái thức chất lỏng khốn nạn của kẻ đã hại đời nàng đang đọng trên những móng tay sơn màu da đồng rất đẹp của Ánh. Rồi nàng nghe thấy tiếng bước chân của Thắng, hắn khệ nệ bưng vô một khay đầy ự thức ăn đến giường. Ánh vội vàng tranh thủ quệt hai ngón tay vừa móc lồn vào tấm mền, nàng sợ hắn biết chuyện nàng vừa ngồi làm cái chuyện đó lúc hắn trong bếp.
– Chắc là anh không cần giới thiệu về tài nấu ăn của mình nữa phải không. Em cũng đói rồi mà, đêm qua uống nhiều như thế có ăn chút gì đâu.
Ánh không muốn đáp lại, nàng ngồi yên, kéo cái áo lên che hẳn toàn bộ phần ngực, phía sau lưng và mông, nàng hoàn toàn không có gì che đậy nhưng nàng không sợ vì đã ngồi dựa sát vào tường rồi. Phía trước ngực và lồn, nàng che chắn rất kĩ bằng đống quần áo của chính nàng, kín như một tu sĩ.
Mùi thơm từ khay thức ăn rất bự bốc ra thơm ngào ngạt, bụng nàng kêu róc rách cồn cào, Thắng là người nấu ăn rất giỏi, giỏi nhất trong số bốn người bạn học chung từ thửa đại học là Sơn, Ánh, Thắng và Nhi, hắn làm đầu bếp giỏi tới mức rất ít khi nàng và Nhi, hai cô gái trong nhóm phải dộng tay chân mỗi khi có liên hoan hay party. Hắn làm đĩa thức ăn chung cho cả hắn và Ánh, trong lúc nàng ngồi im thin thít thì hắn đã lẹ làng nhồm nhoàm bốc mấy miếng cho tọt vô miệng nhai rau ráu ngon lành, hắn ăn vì đói sau khi truy hoan liên tục với Ánh, nhưng cái điệu bộ đút vô miệng đó không chỉ vì cơn đói mà rõ ràng là hắn còn có ý trêu chọc Ánh.
– Thử một miếng nha, đồ ăn tươi lắm đó, anh nấu theo kiểu Pháp, mong là em thích, người ta nói dân Pháp địt nhau rất khoẻ vì họ có kiểu nấu ăn rất bổ dưỡng.
Hắn dúi một miếng vào miệng Ánh nhưng nàng ngậm chặt môi lại rồi quay đi, vẫn im lặng. Đêm qua nàng không biết gì, không biết hắn đã làm những chuyện xấu xa đến mức nào, đã áp dụng những động tác thế nào với thân thể của nàng, đã ấn và nhắp ra sao với cái lồn của nàng. Nhưng sáng nay, ba lần hắn địt nàng là ba lần Ánh phải chịu đựng ê chề đến cùng cực. Nàng bị một gã mà mới hôm qua nàng còn coi là bạn thân, là chỗ dựa. Đúng là hắn địt rất giỏi, theo như lời tâm sự của Nhi bạn gái hắn với nàng, nhưng nàng không hề thấy sướng, đúng ra là thể xác nàng sướng nhưng tâm trí nàng không những không sướng gì mà còn đau đớn nữa. lồn nàng ứa nước khi hắn ấn buồi vào nhưng cũng thời điểm ấy đầu nàng trống rỗng.
– Chịu khó đi, anh biết em mệt lắm, ăn chút lấy sức đi. Hắn dỗ dành, tay hắn mon men giữ lấy nàng không cho nàng quay đi rồi ấn miếng thức ăn vô miệng nàng. Mùi nước sốt ngọt lịm ngay tức khắc làm dịu cái cổ họng tanh nồng và khô khốc của Ánh, hắn tưới rói khi thấy nàng cam chịu bắt đầu nhai trệu chạo trong mồm.
– Ngon hông, đặc sản của anh đó nha.
Hắn cũng bỏ một miếng vô miệng, sán lại gần Ánh trong lúc nàng vô hồn để cho hắn ngồi bón cho nàng từng miếng, cứ ăn một miếng hắn lại đút cho nàng một miếng đều đặn như một bài hát chỉ có hai nhịp.
Ăn vô một chút Ánh cũng thấy rõ ráng là đỡ mệt hơn, đầu óc nàng cũng tỉnh táo hơn để nghĩ về chuyện xảy ra. Nhưng Ánh cũng thấy là thức ăn cũng khiến cho Thắng trở lại làm một gã đàn ông, đôi mắt hắn sáng lên rõ là đang muốn đòi hỏi. Ánh khiếp sợ, nàng muốn nhích ra xa hơn nhưng lưng nàng đã dựa vào tường trong thế cùng đường mất rồi. Việt Thắng đặt cái dĩa thức ăn xuống đất rồi hắn xo xoa hai tay, cười có vẻ rất phởn chí.
– Xơi xong một cái là lại.. muốn xơi tiếp ngay rồi, thế có hư không.
Ánh nhăn mày thấy hắn vỗ ten tét vào cái buồi chỉa thẳng lên trời của gã ngay trước mắt nàng, càng vỗ, theo phản xạ, cái buồi của gã lại nảy ngược trở lại trông cực kì hung tợn. Nó như đang nói với Ánh một điều là chuyện nàng có bị địt nữa hay là không đều chỉ do nó quyết đinh mà thôi, nàng không có quyền và cũng không có sức cưỡng lại.
– Anh muốn tôi nữa phải không.
Nàng khiến hắn bất ngờ. Cặp mắt nàng mở to, đen láy, buồn bã vì bất lực, Ánh chủ động hỏi hắn vì nàng thấy cái kiểu mơn man gợi ý dần dần của hắn đê tiện quá chứng. Thà nàng cắn răng vất bỏ sĩ diện chủ động hỏi hắn trước còn hơn là để hắn không biết cứ dụ khị nàng cho hắn địt. ba lần, không, chính xác hình như là bốn lần làm tình đã quá đủ để khiến nàng đau lắm rồi, chỉ một buổi sáng chung chạ cũng đủ để làm trầy xước và xác xơ tâm hồn của Ánh. Có lẽ nàng sẽ không thoát ra khỏi hắn được thật, nhất là khi bên nàng không còn điểm tựa
vững chắc là Sơn. nàng quá yếu đuối trong khi hắn quá mưu mô và lọc lõi.
– Phải rồi, đúng là anh muốn em lắm, nhưng nếu em không thích thì anh có thể nhịn được. Đằng nào chúng mình còn nhiều thời gian phái trước.
– Phải, còn nhiều…. giá như nàng có thể chết ngay ngày mai…- Ánh lẩm nhẩm khẽ, đủ để hắn không nghe được cho dù hắn có thấy môi nàng mấp máy. Rụt rè giả tạo, trái với cái thái độ hung hãn khi mới ngủ dậy hồi sáng, hắn để cho hai chân của Ánh gác lên vai mình, hai chân nàng mỗi chân đặt lên một bên vai hắn mông nàng chỉ còn chạm một nửa xuống nệm, còn một nửa chơ vơ khi bị hắn nâng lên. Hắn cầm cái buồi vẩy vẩy coi đến bỉ ổi, hắn lại còn lịch sự hỏi thăm nàng
– Không sao hả, vậy anh đút vô nghen.
Việt Thắng liếm một phát lên lòng bàn tay, rồi cùng cái tay ấy hắn trát ra bên ngoài lồn của Ánh rồi mới ấn buồi vào. Vừa từ tốn là thế, nhưng cái đầu buồi chỉ vừa mới đi qua khỏi cửa mình của nàng là hắn lại trở nên hấp tấp như những lần trước, hắn vất bỏ cái kinh nghiệm tình trường của mình một cách dễ dáng chỉ bởi vì nàng như một miếng thịt sống ngon lành bày ra sẵn trước mắt hắn. Mèo đâu có bao giờ chê mỡ, nhất là cục mỡ ấy vừa thơm vừa ngon.