Mỗi buổi tối Thức lại ,thường hắn đi cổng sau , bao giờ Liễu cũng có nước chè ô long , thuóc lá Tam đảo , bánh quy cao cấp. Nàng sửa soạn thật đẹp,chọn mấy caí áo mỏng hở cổ kiểu ngụy mua ở Xè gòn , ngồi rà rà bên Thức hỏi thăm chuyện nọ chuyện kia, vừa nói vừa đưa bàn tay đập lên đùi anh ta, nhiều khi nàng cố tình nắn nhẹ rồi mói rút tay về làm cho Thức cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Liễu lấy lòng cả Rậu, vợ của Thức . Liễu tặng Rậu một cái quần xì líp mi lông mua trong Nam , thỉnh thoảng có món ngon đưa sang cho nên Rậu quý Liễu lắm.
Thấy Thức đã thân, lại nhân dịp đoàn múa cũ của nàng có chương tirnh đặc biệt Lễ Độc lập, Liễu nói với Thức cho nàng đi Hà nội mấy ngày, đừng cho chồng nàng biết. Thức giẫy nẩy:
– Chết em chị ơi , chị bảo em làm gì cũng được, chứ để chị đi như vậy, anh Tư tống em trở về bộ đội ngay lạp tức.
Liễu ngồi sát bên Thức, nghiêng người ôm lấy hắn hôn caí chụt lên bên má , thủ thỉ:
– Chỉ có chị em mình biết với nhau thôi mà! Em dễ dãi với chị đi, chị thương!
Vú nàng nần nẫn đè lên cánh tay Thức, tay nàng xoa đùi hắn, đưa đẩy đầu ngón tay chạm ngay cái đầu buồi cương cứng trong quần, nàng cười rúc rích đập nhẹ một cái :
– Em cũng thương chị đây này! Chị biết mà! Cho chị đi Hà nội, rồi về chị thưởng cho cái thằng nhỏ ngong ngỏng của em !
Thức đờ đẫn cả người , một lát mới nói:
– Chị nhớ giữ bí mật cho em nhá ..Vậy chị đi Hà nội chơi vui vẻ, em chờ chị nha!
Liễu cười , liếc rất tình tứ:
– Mình ngủ với nhau rồi, thì cả hai bên phải giữ bí mật hết!