Đầu óc lơ mơ phản xạ như cái máy , Rậu giật mình nắm chặt lấy cái buồi qua lần vải , mặt đỏ như gấc , nhưng nứng quá rồi không đẩy tay nó ra mà giữ ghì vào mu *** :
-Chú Cận làm gì vây? ….Tôi không biết đâu đấy !…
Thằng Cận được thể, vòng tay sau lưng ôm siết lấy Rậu, ghé tai nàng thấm thì:
– Tại em mê chị quá mà!
Rậu được trai cho lên mây , hơn hớn ngồi yên cho nó ôm , liếc nó rất tình tứ, ỏn ẻn :
– Gớm caí chú này còn bé mà cũng hư quá đi mất! Anh Thức mà biết thì chết cả hai đứa đấy!
Thằng Cận say sưa nhìn cáí miệng xinh xinh của Rậu , nó thấy Rậu đồng tình, mừng quá. Nó kéo Rậu cùng nằm sà ngay xuống, vừa quàng tay gác chân ôm quặp lấy nàng. Nó hôn chụt lên má nàng giở giọng tán tỉnh:
-! Gái ngụy Saigon cũng không ăn đứt được chị đâu!
Rậu nằm gọn trong tay thằng Cận thích chí phớn phở cả người , vì chưa bao giờ được chồng ngọt ngào nịnh nọt như vậy , cười rúc rích , tát yêu lên má nó :- Chú chỉ được cái khéo nịnh là không ai bằng! Tôi nhà quê mà đẹp gì !
Thằng Cận không nói gì , nó nứng quá cứ quặp chặt lấy Rậu mà rịt đầu buồi đang lên cơn giựt giựt dí vào giữa khe đùi Rậu ngay mu ***. Rậu sướng quá giẫy cả người lên , thở phì phò:
– Làm gì thế chú Cận ơi!…Tôi không biết đâu !…. Chú làm gì tôi thế……Thôi đi được không …..Chú… cứ …. như …..vầy…. Tôi… muốn phát cuồng cả người rồi…..