Những đêm hôm sau, hai mẹ con vẫn ngủ chung giường, nhưng Liễu làm cho nó caí gối ôm, nàng nói với con là để nó gác caí chân đau , nhưng thực tâm là tránh đụng chạm khi ngủ. Tuy vậy trai tơ nằm cùng giường với đàn bà trẻ, dù là mẹ ruột đi nữa, cái khí âmkhí dương nó cứ hừng hực , làm cho động dục không yên. Đang đêm thức dậy , lúc nào Liễu cũng thấy con cu thằng con ngỏng lên đội quần như cái lều, tệ hơn nữa, thỉnh thoảng lại lòi ra ngoài ống quần dựng đứng như cột nhà làm cho Liễu cứ nóng he`t cả người. Thàng Cận trai trẻ ngủ đẫy giấc tới sáng, nhưng suốt ngày nó cứ len lén nhìn liếc nhìn mẹ nó , không phải cái nhìn như trước kia mà là nhìn người đàn bà ăm ắp xuân tình hệt như khi nó mới mê chị Rậu. Cho nên vẫn mẹ mẹ con con đấy, mà cái dục vọng như cơn bão ngầm làm cho cả mẹ lẫn con lúc nào cũng rạo rực . Thằng Cận thì vừa mới hưởng đời với Rậu quen mùi, nay bị treo giò. Liễu thì từ ngày có anh công an mới về thay Thức, hắn nói rõ không cho nàng đi khỏi huyện này , không gặp được Trần Hùng người tình nóng bỏng, mà chơi tạm cái anh chàng Thức cũng chẳng có, nàng thấy cứ bứt rứt nôn nao, đêm đêm cái *** lên cơn nứng , nàng phải kiên trì lắm mới không ôm đại lấy thằng con bên cạnh.
Hai tuần sau , thằng Cận hết đau , không phải chống nạng nữa . Buổi tối nó xếp cái ghế bố ra, nhưng Liễu bảo nó:
– Thôi con cứ ngủ trên giường với mẹ. Có chật chội gì đâu!.