Lên đến phòng Đào, khẽ mở cánh cửa ra, đi vào thì thấy Đào đã ngủ say từ lúc nào rồi, chiến đấu một hồi với tôi có lẽ nàng khá mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi.Nhìn nàng ngủ say, cả người ôm lấy cái gối vào trong lòng ,cuộn tròn cả người lại nên cặp mông trắng phau kia vểnh ra bên ngoài.Nàng ngủ rất ngon, đôi môi nhỏ lúc lại trông như dẩu lên, lúc lại như đang mỉm cười. Vẻ mặt vẫn hồng hồng thoả mãn sau cuộc làm tình nóng bỏng kia.Mái tóc nàng xoã tung trên ga trải giường, một mái tóc thật đẹp, hơi xoăn dài, hung nâu giống với màu mắt của nàng. Nhìn xuống dưới cặp đùi mềm mại trắng như bạch ngọc đang khép chặt vào nhau kia, khiến cho cái mu lồn của nàng bị ép chặt lại phè ra phía sau đập thẳng vào mắt tôi. Thật đúng là một cái âm hộ thật đẹp, tôi thường nghe người ta nói ví von rằng :” chành ra ba góc da còn thiếu,khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.” Chắc là ám chỉ cái âm hộ ngon lành như thế này đây.
Cái âm hộ của Đào bị hai bên đùi nàng ép chặt lại, vừa qua một màn đụ nhau gần 30 phút kia đã làm cho nó sưng tấy lên, lúc này có lẽ do nàng quá mệt mỏi cho nên đã ngủ thiếp đi mà không có đi rửa ráy âm hộ của nàng. Mấy giọt tinh khí của tôi vẫn còn nhớp nháp bên trên hai mép lồn kia, bết lấy một ít lông tơ mọc hai bên mép lồn ,cảnh tượng trông thật dâm dật làm cho tôi có chút nóng ran.Nhưng thấy nàng ngủ có vẻ mệt mỏi ,tôi không đành lòng đánh thức nàng dậy, tiến tới bên chiếc giường giống như của một tiểu công chúa kia ,tôi kéo lấy tấm chăn mỏng mà đắp lên người nàng, da thịt mát rượi cọ xát vào lớp vải chăn mềm mại làm cho nàng khoan khoái nhẹ rên rỉ một tiếng rồi lại thở đều đều.
Rời khỏi phòng của Đào trong khi nàng đang ngủ say sưa, tôi bước xuống dưới lầu thì đã nghe thấy tiếng điện thoai reo vang . Thùy Linh vội vàng lại tới nhấc chiếc điện thoại con ở trong khu bếp lên nghe :
Alo, mẹ ah! Có việc gì sao ? Sao ạ, mẹ hôm nay phải họp ở công ty rồi dẫn khách hàng đi ăn sao? Tiếc thật, hôm nay con làm món mẹ thích ăn nhất ah . Nói buâng khuâ mấy câu , rồi tôi nghe thấy tiếng dập máy điện thoại, khi tôi xuống đến bên dưới khu bếp thì thấy chị đã quay lại chuẩn bị sắp xếp đồ lên bàn ăn. Chị hỏi tôi:
Đào đâu rồi em ? Sao Đào không xuống ah, nhỏ mệt sao ! Nói xong thì Thùy Linh mới ngớ người ra là mình lại đi hỏi một câu dễ gây hiểu lầm,nàng sợ chuyện nàng rình trộm xem hai người đụ nhau bị lộ vội vàng lấp liếm :
Nhỏ Đào bị bệnh phải không? Hôm qua đã thấy kêu mệt mỏi khắp người rồi ah !
Tôi mỉm cười đầy ý tứ, không nói về vấn đề này,mà bảo với chị Đào mệt nên đã đi ngủ rồi, chắc phải phần cơm lại cho Đào thôi. Chị ngập ngừng nói với tôi rằng mẹ Đào không có về nhà ,hôm nay phải tiếp khách làm ăn cho nên có ba người ăn cơm thôi, vậy mà Đào không dậy được,chỉ còn có hai chị em mình ah ! Tôi không nói gì, nhưng trong lòng tôi rất thích thú khi được dùng bữa với một người phụ nữ xinh đẹp như Tuyết Đào.
Đồ ăn được dọn dẹp lên bàn, chiếc bàn ăn hơi rộng cho nên nhìn có vẻ khá trống trải với căn nhà neo người này.Chị hỏi tôi có uống chút gì không, chị còn để dành 1 chai Cognac. Tôi hơi giật mình, không ngờ chị lại hào phóng với tôi trong lần gặp mặt đầu tiên như vậy, Cognac là một loại vang đắt tiền của Pháp, thường thì là loại chế biến từ 100% nồng độ nho sẽ được để tên của chính hãng và gọi là Vang cognac. Uống vào sẽ cảm thấy rất ngon, nếu nhấm nháp từ từ ta sẽ thấy được mùi vị của hương nho lan toả khắp các mạch máu trong cơ thể, và cũng rất dễ say.Tôi vui vẻ cầm chai V.S cognac đi khui, chả mấy khi được uống cái loại này, thấy team rượu ghi là đã được ủ 5 năm trong nồi, trong lòng tôi càng cảm thấy hứng thú hơn.
Trên bàn ăn tuy lúc này chỉ có vài món so với cái bàn to đùng thì trông có vẻ khá trống trải. Nhưng lúc này tôi và Thùy Linh nói chuyện rất hứng thú, hai chúng tôi có vẻ khá hợp nhau về mặt tính cách. Những lúc kể dăm ba câu chuyện cười học sinh, Thùy Linh cười khoe đôi hàm răng như bạch ngọc ra ngoài, rượu cũng cạn 3 tuần, mỗi lần một cốc lớn,hai má nàng đã hơi đỏ hồng lên nhãn tình thì sóng nước làm cho tôi nhiều lúc ngây dại mà quên mất gắp thức ăn.Những lúc bất chợt chạm phải ánh mắt si dại của tôi thì Thùy Linh đều cúi đầu như tránh né.Hai chúng tôi ăn cơm rất vui vẻ, kết thúc bữa ăn chị gặp nốt cho tôi một phần “Mushi” vừa nâng cốc nói:
Dũng ,hôm nay thật vui! Chị em mình cạn nốt chén này nha,chị cảm thấy hơi say rồi!
Đàog chị! Em cũng hơi hơi mệt chút, nào zdô !
Tôi cạn một hơi hết luôn cả ly lớn, từng giọt rượu vang tràn ra ngoài theo hai bên mép, chảy xuống cổ thấm ướt cả cổ chiếc áo sơ mi. Thấy tôi phóng khoáng như thế Thùy Linh mỉm cười tủm tỉm nhìn xoáy tôi và nói:
Ghớm Dũng uống sao giống như uống nước lã thế, cẩn thận không say,về không nổi ah
Tôi mỉm cười không đáp, bởi vì tôi uống rượu chưa bao giờ biết say cả . Không phải là giống như câu nói “ Ngàn ly không say “ của lý bạch, mà là do tôi hay tụ tập cùng với đám bạn đi nhậu nhẹt trên các sàn vào tối thứ bảy hoặc chủ nhật nào đó , cho nên có đôi chút quen thuộc với rượu tây, không ảnh hưởng lắm tới thần kinh.Chỉ là khuôn mặt uống vào thì hay đỏ lên, nhiều người hay tưởng tôi uống nhiều quá nên đã say rồi.
Xong xuôi hai chị em cùng don dẹp, rất nhanh là đã gọn gàng. Thùy Linh ra khoá cổng lại rồi quay sang bảo đi nghỉ ngơi.Nhà này lầu một dùng để tiếp khách và sinh hoạt bình thường, lầu hai là cho Đào cùng mẹ sử dụng,còn trên lầu ba là không gian của Thùy Linh cùng chồng mình, bên trên được hai vợ chồng nàng bố trí đầy đủ tiện nghi ,rộng rãi, thoáng mát.Thùy Linh lẳng lặng đi lên lầu bỏ lại tôi với ánh mắt mất mát nhìn theo sau, tôi vào buồng tắm rửa ráy qua một chút cho giảm nhiệt xuống ,sau đó ra phòng khách nằm. Bật ti vi lên xem chút tin thể thao ,mơ màng được khoảng 30 phút đồng hồ thì tôi thấy lành lạnh do cái máy điều hoà bật hơi thấp. Tỉnh dậy tắt điều hoà xong, tôi đi lên trên phòng của Đào, xem nàng đã ngủ dậy chưa, Đào vẫn ngủ ngon lành như một chú mèo con, nàng co ro lại 1 góc giường trông thật đáng yêu.Tôi khẽ khép cửa lại không muốn làm phiền nàng trong giấc mộng mị. Định đi xuống lầu thì bất chợt tôi nhìn lên phía cầu thang lầu ba,thầm cân nhắc một chút cuối cùng cũng cắn răng quyết định lên qua đó một chút.
Nhẹ nhàng nâng từng bước chân đi lên, đến nơi tôi cảm thấy hơi bất ngờ, bởi vì không gian nơi này quá đẹp ,thoáng.Cả lầu ba được chia theo kết cấu hiện đại , một bộ so-fa màu đỏ chót được đặt chính giữ gian phòng, khung cảnh rộng rãi và thêm nhiều ánh sáng bởi một mặt quay ra ngoài đường được làm bằng kính chứ không phải là quây cửa như mọi nhà.Nhìn từ bên trong có thể quan sát được cả một khoảng trời trong xanh ngoài kia, bên trái chính là phòng ngủ của vợ chồng Thùy Linh còn đối diện lại chính là nơi sinh hoạt, tôi thấy là lạ bởi bời vì phòng sinh hoạt này trông khá rộng rãi , ít nhất nó phải chiếm đến 1/3 của cả lầu ba.Cũng không có tò mò quá nhiều làm gì, tôi chú tâm vào chuyện chính ,liền đi tới cửa phòng ngủ đang khép hờ hờ của Thùy Linh kia.