Tuấn đão chiếc xe Dream về hướng đường ĐTH, hắn muốn ghé mua một món quà cho cháu hắn, Bé Ti năm nay được 3 tuổi, con đầu lòng của em gái hắn, Thoa. Hắn không thích mua đồ nội vì làm vậy mất đi sự “nỗi tiếng” ăn chơi xã láng của hắn, hơn nữa Hiếu vừa là em rể vừa là bạn thân nhất của hắn.
Đang trả tiền mua một con búp bê Hồng Kông, vừa biết khóc vừa biết cười, thì Tuấn nghe một giọng nói quen thuộc từ phía sau, “Anh Tuấn đi mua qùa cho sinh nhật bé Ti phải không ?”. Tuấn qua lại thì ra là Dũng em ruột của Hiếu.
– Ừ ! Em đi đâu vậy Dũng ?
– Dạ em cũng đi kiếm xem món quà cho bé Ti
– Em kiếm được chưa ? Đi uống cà phê với anh không ?
– Dạ chưa! Ở đây họ “hét” ghê qúa anh ạ !
Tuấn bật cười thích thú, đâu phải ai cũng có tiền nhiều như hắn. Hắn đưa tay vào túi lấy ra độ tám tờ đưa cho Dũng. Lúc nào hắn cũng tỏ ra rộng rãi đối với mấy đứa em của Hiếu.
– Em cầm lấy xài đi. Muốn mua gì thì mua.
– Trời! Anh cho em nhiều vậy!
– Em cứ lấy xài đi. Khi kẹt tiền thì kiếm anh.
– Dạ em cám ơn anh Tuấn nhiều.
Dũng thừa biết ông anh rể của anh mình (Hiếu) lắm tiền nhiều bạc. Ngay cả lúc Hiếu chưa lấy Thoa, Tuấn thường ghé nhà chơi cho quà và tiền mấy đứa em Hiếu. Cả nhà Dũng đều thích Tuấn, nhất là Trâm chị kế của Dũng. Ờ nhà Dũng, mọi người cũng thầm mong ước Trâm lấy được Tuấn, nhưng chuyện đó không thành.