Tuấn đưa Trâm vào phòng riêng của hắn. Trâm cảm thấy xót xa trong lòng, nơi đây hắn từng thủ thỉ ôm ấp nàng. Nàng chưa một phản ứng gì, Tuấn quì xuống chân nàng, ôm lấy cả hai chân của nàng và bậc khóc thành tiếng, hắn vừa khóc vừa nói là hắn đã làm nàng đau khổ, là hắn đã phản bội nàng….
Trâm cực kỳ ngạc nghiên, cảm thấy tự ái được bù đắp đi được phần nào, trong lòng nàng không khỏi xao xuyến xúc động, dầu sao nàng vẫn còn yêu hắn. Nàng cũng quì xuống ôm hắn vào lòng bật khóc nức nỡ. Rồi hắn từ từ kể cho nàng nghe là tai Bố hắn vì bảo vệ cái chức vụ Giám Đốc Sở Công An Thành Phố nên ép hắn phải lấy một cô gái già vừa xấu vừa hô. Trâm bật cười khúc khích khi nghe hắn diễn tả người vợ. Bao nhiêu nổi oán hận trong lòng Trâm tan biến, nhường vào đó là lòng yêu thương, chua sót cho hắn.
Nàng ôm chặt lấy hắn tiếp nhận những nụ hôn tới tấp, hắn dìu nàng lên giường, Trâm lặng lẽ làm theo lời hắn, hắn tiếp tục hôn nàng nhè nhẹ ờ vòng tai, khiến cả người nàng run lên, hơi thở Trâm trở nên gấp rút. Hắn nhanh nhẹ giúp cởi bỏ quần áo của hai người. Cái lưỡi hắn quấn quít trong miệng nàng, cổ họng Trâm bật lên những tiếng rên, nàng đờ đẫn cả ngườI. Tuấn cuối xuống bú, dùng cái lưỡi điêu luyện của hắn đánh nhè nhẹ lên đầu vú đỏ hồng của nàng. Trâm oằn oại, rên xiết vì khoái lạc, Tuấn tiếp tục di chuyển miệng của hắn thấp xuống, thấp xuống, hai tay hắn vẫn không ngừng xoa bóp căng tròn trắng ngà của nàng.
Tuấn vạch mép lồn Trâm, chùm lông đen xoắn lại mượt mà, chính giửa háng nàng là cái lồn trinh nguyên, hắn dùng lưỡi lách vào giữa hai mép thịt, rồi đưa lưỡi xoáy vào trong lồn nàng. Trâm bật nẩy người lên như bị điện giật, cả người nàng co lên, gập xuống, hắn lại tiếp tục dùng cái lưỡI tham lam liếm ngược lên đầu hột le, rà lên rà xuống chổ nhạy cảm nhất của ngườI phụ nữ. Trâm bật rên lên, hai tay nàng bấu chặt lấy mép giường, đầu lắt qua lắt lại như người điên, các đầu ngón chân co quíu lại, dâm khí chảy dàn dụa ra mép lồn, làm ướt đẫm háng nàng. “Em chết mất……… anh…..Tuấn ơi” Trâm thì thào qua hơi thở, hắn thật sự làm nàng “chết” luôn “chết” xuống vì cái lưỡi thật điêu luyện đó.