Không biết từ lúc nào, có lẽ là lần đầu tiên khi nhìn thấy chị Thoa. Dũng không thể quên đi hình bóng người con gái kiều mị đó. Chị Thoa đẹp một cách dịu dàng, trang nghiêm, chị đúng là một mẫu người con gái Việt Nam đãm đang, trong trắng. Gần 2 năm trước, anh Hiếu mang chi Thoa về nhà giới thiệu cùng gia đình, chị Thoa là em của anh Tuấn, bạn cùng cơ quan với anh Hiếu và cũng là bạn thân nhất của anh Hiếu.
Đám cưới thật là linh đình, gia đình hai họ vui vẽ hớn hở. Nhưng vui nhất không ai khác hơn là chú rễ. Anh Hiếu uống khá nhiều, bè bạn của anh cũng khá đông. Từ sáng đến giờ không biết bao nhiêu lá bàn tiệc, hết nhóm người này rồi đến nhóm khác.
Khi anh Hiếu thưa với Cha Mạ là muốn lập gia đình. Cha Mạ đồng ý và mua ngay căn nhà đối diện để cho đôi vợ chồng mới cưới. Căn nhà chỉ có một tầng, phía dưới nhà vừa là chổ để 2 chiếc xe Dream vừa làm phòng khách, phía sau là nhà bếp, được sưả lại một chút cho rộng thêm ra, làm chổ cho chị Thoa dạy học thêm.
Khi anh Hiếu có ý định muốn ở riêng, Cha đồng ý vì trong nhà cũng khá đông. Cha Mạ có 5 người con, anh Hiếu lớn nhất, đến anh Cường kém anh Hiếu 3 tuổi, anh không may bị mất khi đi nghĩa vụ quân sự, dến chị Trâm, rồi Dũng và cuối cùng là con Thúy (nhưng ở nhà hay gọi là bé Na).