– Chị Hằng….chị Hằng. Dũng đứng lên vẫy tay gọi người chị họ.
– ….Ủa Dũng …em hả…. Uống cà phê với bạn à..
– Đây là anh Tuấn…chị còn nhớ không??? Anh của chị Thoa đó
– …À chị nhớ rồi…chào anh Tuấn…
– Mấy em ngồi chung cho vui. Tuấn ra dấu cho mấy ngườI tiếp viên mang ghế lại.
– Đây là bạn học củ của em. Nhìn Tuấn Hằng giới thiệu. Còn đây là anh Tuấn, bạn của gia đình và Dũng em họ của Hằng.
– Dũng! Em biết hông?? Anh Vũ 3 tuần nửa về VN.
– Ồ thật hả ! Vậy em se có dịp đưa anh đi chơi nửa như cách đây hai năm trước.
– Kỳ này anh Vũ về lấy vợ đó Dũng!
– Ai mà may mắn quá vậy, lấy được Việt-kiều? Tuấn xen vào.
Cả nhóm bật cuời, cô bạn của Hằng mặt hơi ửng đỏ lên. Dũng khẻ liếc nhìn qua, nàng tên Loan, gương mặt bầu bỉnh dể thương, hiền lành, một trong hai người con trai đi chung là anh của nàng, bạn học Hằng. “Thì ra sắp đưa lồn cho Việt-kiều chơi đây” Dũng nghỉ thầm. Cả bọn đều trẻ tuổi, Tuấn hơi lớn hơn họ một chút, nhưng nói chuyện rất hợp, trong lúc nói chuyện, Tuấn để ý thấy Dũng liếc nhìn Hằng những lúc nàng không để ý.
– Anh nghe nói Hằng đả ra trường nhưng chưa kiếm được việc làm hả ? Tuấn hỏi
– Dạ chưa anh Tuấn ơi. Em đi gãy cả chân mà chả ma nào mướn.
– Vậy chị nhờ anh Tuấn giúp đi, anh quen biết nhiều lắm. Dũng chen vào.
– Thật à! Anh Tuấn giúp em nhé, hứa với em đi anh. Hằng năn nỉ, nàng biết em họ nàng, Trâm, tìm được việc làm ở Công Ty Xuất Khẩu Tôm Đông Lạnh là do sự quen biết của Bố Tuấn.
– Ừ được mà…để từ từ anh kiếm chổ làm tốt cho em..
– Em cám ơn anh trước nha. Hằng mừng rở cám ơn Tuấn rối rít.