Hằng bậc nấc lên từng tiếng, cả người nàng như lặng đi, sự khoái cảm triền miên bất tận len lỏi tận cùng những sớ thịt trong người nàng. Hằng rên rỉ:
– Anh ơi….chết em …mất…..Anh …làm …em chết…đi mất…anh Vũ…ơi….
– Hằng ơi….anh…yêu …Hằng…anh yêu em…..
– Không …được…đâu…anh…mình…là …anh …em …ruột…mà…
– Anh không cần biết….anh muốn…em….anh muốn…hiếp…em
– Em…..em….thương anh…..anh Vũ ơi…..đừng…làm….khổ…đời em
Vũ kéo chiếc quần lót nhỏ xíu của Hằng xuống, hắn kéo qua khỏi hai chân nàng rồi vất qua một bên. Lúc này, Hằng, đứa em gái kiều diễm của hắn, đang nằm trần truồng, không một mảnh vải che thân, trước đôi mắt thèm khát những dục vọng tội lỗi của anh trai ruột nàng.
Vũ đẩy hai đùi của em gái hắn ra, lồn em gái hắn hơi ít lông so với những đứa con gái cùng lứa tuổi, chỉ vài sợ lông tơ không đủ che đậy một khe rãnh nho nhỏ. Hắn cuối xuống le lưỡi liếm lên liếm xuống ngay chổ khe rãnh ấy. Một tay hắn khẻ tách môi âm hộ của Hằng, bên trong màu hồng nhạt tươi thắm, một ít nước rỉ rít đang tuôn ra, hắn há miệng nuốt hết những chất nhờn đang ứa ra từ trong âm hộ nàng.
Hằng không tự chủ được oằn người lại, hai tay nắm chặt lấy ra giường, trân người chịu đựng, tấm thân trinh nguyên đang từ từ bị cưỡng chiếm trong vòng tay của Vũ, người anh trai ruột của Hằng, người mà lúc nào nàng cũng kính trọng thương yêu. Từng cơn lữa dục vọng như đang đốt xé thịt da của nàng, nàng mong mõi tấm thân kiều mỹ của nàng bị dầy xéo, vùi dập tơi bời cho thoả mãn sự thèm khát dục vọng đang bị đè nén, cho dầu lý trí yếu ớt đang cảnh cáo nàng đó là vũng lầy của tội loạn luân.