Lông của mẹ đã mọc lún phún trở lại, màu đen…
Mẹ tôi ngỡ ngàng lấy áo che lại, tôi đứng như trời trồng, bỏ túi đồ xuống…
Không hiểu sao lúc đó tôi có thể làm thế, như ma xui quỷ khiến…
Tôi lao vào mẹ, đè mẹ xuống giường mà cưỡng hiếp mẹ…
Mẹ tôi cào cấu, van xin, khóc lóc nhưng không hề la mắng tôi, vì mẹ thương tôi. Mẹ chỉ có mình tối…
Tôi mặc kệ, cứ lao vào như hổ đói, lúc đó mẹ tôi đã trần truồng rồi nên không khó để tôi chạm vào đó…
Mẹ tôi vừa khóc vừa nói..
– Mẹ hại con rồi, trời ơi con tôi, bỏ mẹ ra ngay…
Tôi không còn biết đất trời là gì mặc mẹ cào cấu rách hết lưng, tôi vẫn cố gắng đưa cái âý của tôi vào nơi mà như mẹ nói” 10 năm trước con đã sinh ra ở đây”…
Hồi lâu mẹ tôi biết không thể làm gì khác vì tôi quá khoẻ, hơn nữa lúc đó như con hổ đói, mẹ tôi buông xuôi, bà chỉ nhắm mắt và khóc…
Còn tôi, tôi cứ ấn chim tôi vào thật mạnh bướm mẹ, lông mẹ mới mọc lú nhú sau lần cạo trước nên làm tôi đau đau nhưng thích thích…
Tôi chưa quan hệ bao giờ, chỉ thấy trên fim sex nên cũng chẳng biết làm kiểu gì. lúc đó cũng không còn tâm trí nào mà nghĩ, chỉ biết là tôi dập như điên, mẹ tôi khóc to thêm, trên là nước mắt rơi, bên dưới mẹ dù không muốn nhưng nước nhờn hảy ra nhiều…
Tôi dập một lúc rồi xuất tinh trong mẹ, lúc quan hệ tôi không nhín xuống dưới vì mải nhìn mặt mẹ. Lúc xuất tinh tôi mới để ý, bướm mẹ thật đẹp, hồng hào…
Lau rồi bố tôi không đụng đến…
Xong mẹ tôi không nói gì, láy chăn đắp kín đầu khóc…
Tôi mặcc quần áo rời đi ngay…
Cuối tuần sau tôi không về…
Tuần nữa cũng vậy…
Tôi ân hận quá…
Thật là nghich tử….
Mẹ tôi thương con, nhớ tôi lên gọi điện bảo tôi về. Lúc đó chưa có điện thoai di động phổ biến như bgiờ, mà phải nhờ ng nhắn tin cho, nghe điện thoại cũng mất tiền…
Tôi về sau gần một tháng…
Mẹ tôi gấy hơn, bà cố tỏ ra không có gì, nhưng tôi biết mẹ buồn…
Bữa ăn mẹ tôi cũng không nói gì , không hỏi han gì…
Cả hai im lặng, im lặng đến đáng sợ…
Tôi xem ti vi nhưng không ngồi cùng mẹ nữa, mẹ trên giường, còn tôi ở dưới đất.
Hết phim tôi định đi về phòng ngủ thì mẹ tôi mở lời
– Con hãy quên chuyện đó đi. Đó là loạn luân, là đièu không thể có ở thế giớ này. Mẹ đã làm hại con… Lẽ ra mẹ nên cẩn thận hơn, vì mẹ không ngờ là con đã lớn, trong mắt mẹ con vẫn là đứa trẻ.
– Con xin lỗi, con bị ám ảnh khi thay băng cho mẹ. Con thương mẹ… Sao bố lại đối xử với mẹ như vậy chứ, cs thật không công bằng.
– Từ nay con hãy học tốt, đừng để chuyện đó xảy ra nữa, hay quên nó đi.
Mẹ cũng khao khát lắm chứ, mẹ cũng là con ng, nhất là mẹ thiếu đàn ông lâu rồi. Nhưng cái gì cũng có giới hạn.
Tôi nhìn vào mắt mẹ, mẹ lai như muốn khóc… Mẹ cố giấu nhưng tôi biết mẹ sắp khóc…
Tôi đến bên mẹ lau nước mắt rồi lại không kiềm chế được mình…
Mẹ tôi chỉ im lặng, lần này bà không đẩy tôi ra…
Chỉ khóc và khóc…
Tôi ra rất nhanh, mẹ không quay mặt đi nữa, mà vuốt má tôi, xoa lưng tôi: “con đã lớn thật rồi”…
Mẹ cứ khóc mãi, tôi mệt quá, cũng không để ý gì, mẹ tôi bảo”
– lần cuối con nhé, con về phòng đi…
– con muốn ở lại đây với mẹ đêm nay, mai con đi rồi…
– Mai mẹ chở con ra bến xe sớm, con ngủ đi
– Đêm đó tôi đã trở thjành người đàn ông đúng nghĩa, đã bị mẹ phá mất trinh rồi.
Mệ tôi không khóc khi nửa đêm tôi luồn tay vaìo bướm mẹ mà sờ, cũng khong nói gì khi tôi để chim tôi vào bướm mẹ…
Cũng không bảo tôi xuất ra ngoài…
Mẹ chỉ cạm chịu, không rên la, không gì cả, chỉ im lặng,,,
Đêm đó tôi và mẹ quan hệ tới 4 lần…
Đã dấn thân vào con đường không lối thoát sẽ chẳng bao giờ là hết…
Dù có hết rồi cũng còn đọng lại một niềm đau… Thích hết khi nào thì sẽ hết khi đó…
Kết thúc là hết… Nhưng có hết được đâu…
Cũng đừng đánh giá truyện hay hay không hay… Vì đó là chuỵên thật… Chuyện thật thì không thể sáo rỗng, buồn cười, lố bịch như mấy chuyện khác… Mấy chuyện đó chỉ dành cho mấy thằng có trí tưởng tượng cao, thực tế thì chẳng hiểu gì, văn vẻ thì…
Ai tin thì đọc… Không tin thì thôi… Cũng đừng chửi bới này nọ, hãy nhìn lại cuộc đời mình, bản thân mình…
Sáng hôm sau mẹ tôi chở ra bến xe cách nhà 4km để đi học. Cũng chẳng ai nói gì, không khí thật nặng nề. Để tôi xuống rồi mẹ về ngay. Tôi thấy mẹ đi vào tiệm thuốc bên đường, tôi biết mẹ vào đó làm gì… Còn vào làm ngoài mua thuốc tránh thai khẩn cấp… Mẹ đeo khẩu trang…
Tôi không to cao nhưng đẹp trai, ăn nói có duyên, lãng mạn và khuôn mặt khả ái.. Con gái thích tôi thì không thể kể hết. Giảng đường ĐH hơn 400 người đã từng có người con gái ném giấy làm quen với tôi trong giờ học… Nhà tôi không giàu, cũng không đến mức khó khăn… Bố tôi làm ra tiền… Ông tuy có người khác bên ngoài nhưng không bao giờ để tôi thiếu thốn gì. Tôi cũng là người tự lập, không thích vòi vĩnh gì…
Tôi không thể nào tập trung học vì luôn canh cánh trong lòng những câu hỏi, những hoài nghi… “Tại sao mình lại làm như thế? Tại sao? Mình còn mặt mũi nào nữa mà sống? Tại sao mẹ lại đồng ý để mình làm thế? Mẹ là người dâm dục hay mình không phải là con ruột của mẹ? ” Không! Không thể! Mẹ là người đứng đắn, chưa bgiờ có điều tiếng gì ,thậm chí trên tivi người ta hôn nhau mẹ cũng ngượng nữa là… Mà mình thì không thể là con nuôi của mẹ được… Vậy thì tại sao? Tại sao?”
Mình phải hỏi cho rõ ràng… Tôi tự nhủ…
Tuần này tôi về quê sớm một ngày, không phải là vì nhớ mẹ, không phải là vì cần quan hệ. Tôi cũng chẳng nhớ gì đến lúc đó, lúc tôi nằm trên mẹ… Khi loạn luân cảm giác day dứt lắm chứ không sung sướng gì, dằn vặt lắm… Tôi chỉ muốn biết tại sao, tại sao… cho những câu trả lời, cho những mối nghi ngờ… còn đọng lại…
Mẹ cũng chẳng ngạc nhiên khi tôi về sớm. Có lẽ mẹ nghĩ rằng tôi về vì chuyện ấy… ?Có lẽ mẹ nghĩ rằng thằng con trai mới lớn như tôi cần sự giải toả…
Mẹ đi chợ mua đồ nấu cơm… Bữa cơm lại im lặng đến dễ sợ, không ai nói gì, không ai mở lời trước… Mẹ vẫn gắp thức ăn cho tôi như hồi nhỏ… Khác nhau là bây giờ mẹ bẽn lẽn hơn…
Buổi tối tôi qua phòng mẹ, phòng bố mẹ ngay sát bên phòng tôi, tôi có thể nghe thấy tiếng thở dài…
Mẹ ngồi một chỗ, lại im lặng…
Tôi nằm xuống đùi mẹ như hồi xưa… Mẹ xoa đầu tôi rồi lại khóc thút thít…
– Mẹ day dứt quá con à… Mẹ chưa làm điều gì sai với bố con. Dù bố con đối xử với mẹ không ra gì…
– Tại sao mẹ không bỏ bố đi lấy người khác, mẹ đẹp và trẻ vậy mà…
– Cũng mấy lần làm đơn ly hôn nhưng ông ấy không kí, đến khi ông ấy đồng ý thì mẹ lại không muốn con mất bố. Có bố vẫn hơn…
– Con có phải là con ruột mẹ không?
– Sao con lại hỏi như vậy? Mẹ đã từng chỉ cho con biết nơi con đã sinh ra, mẹ đã đau thế nào mà…
– Tại… taị…