Từ đó trở đi, Nhung và Quang trở nên thân nhau hơn nhiều. Quang mến Nhung ngoài vẻ đẹp bên ngoài còn tính nết dễ thương. Nhung mến Quang vì sự tỉ mỉ ân cần giành cho Nhung. Sự xuất hiện của Nhung kéo theo rất nhiều sự thay đổi của Quang. Quang không còn ủ dột mà trên môi cậu luôn có nụ cười tươi tắn. Hằng ngày, mỗi khi Quang đi học về, luôn có một bàn ăn nóng hổi chờ cậu, Quang lại có rất nhiều dịp được trò chuyện với Nhung, không riêng vì những lúc hai bà mẹ bận rộn làm việc nhà mà còn trong lúc hai đứa cùng học chung. Quang phát hiện ra Nhung học rất giỏi. Nhờ sự giúp đỡ của Nhung, Quang học hành ngày càng khá hơn. Từ chổ ái mộ vẻ đẹp của Nhung, dần dần Quang đã yêu nàng thật sự. Quang quyết định chọn một dịp thật thích hợp để bày tỏ tình cảm đó với nàng.
Đó cũng lại là một hôm trời mưa tầm tã. Như mọi khi, Quang đứng đợi Nhung tại một trạm xe gần trường để cùng nhau về nhà. (Nhung dặn Quang làm vậy. Mỗi ngày, Quang về trước đợi Nhung. Sau đó Nhung mới ra chỗ hẹn rồi hai đứa mới về. Nhung làm vậy để giấu các bạn về chuyện mình dối họ là con nhà giàu). Nhưng lạ thay, Quang đợi mãi mà Nhung vẫn không thấy Nhung đến. Đã gần nửa tiếng trôi qua, trời mưa ngày càng nặng hơn. Quang vẫn đứng lặng lẻ ở trạm xe chờ đợi.