– Tên là…Trang anh à. Trang cùng đám bạn đang đi nghỉ mát ở đây, tối qua có thấy anh.
Nàng khẽ mỉm cười với Long khi cũng bước lên bờ cát đi vào bóng râm. Nàng mắc gọng kiếng mát vào sợi dây giữa ngực mảnh áo bikini, để ý thấy Long cũng liếc nhanh ở chỗ đó khi chàng đưa tay ra cho nàng vịn. Chàng tế nhịn không có nhìn lâu đã ngước lên nhìn lại nàng, ôi, ánh mắt đó, sao mà giống thế ! Ánh mắt hiền, tinh anh, ánh mắt có lửa ấm… Ánh mắt của Thành ! Sao mà trớ trêu, đi tít xa mà vẫn không thoát khỏi ánh mắt của người xưa, bây giờ nó lại hiện hữu… Bất giác nàng đã nổi da gà…
Long vẫn nắm bàn tay của Trang chưa buông ra :
– Ừ làm ở bar… Tối qua có thấy Trang mặc áo đỏ thật…thu hút, tóc bới cao… Nhưng hôm nay anh cũng rất thích Trang mặc đồ xanh, tóc xỏa, em thật đẹp. Như hoà vào biển trời ấy…
Chàng lại trộm nhìn ở thân người mặc đồ ít vải của nàng, eo nàng thon, mông nàng bốc lửa. Nàng để ý. Chàng từ tốn cầm lấy tay nàng đưa lên, như dò hỏi. Thấy nàng không phản đối chàng nâng bàn tay nàng lên sát mặt đã hơi cuối rồi chúm môi hôn phớt. Nàng chợt cảm thấy khô miệng, hơi thở như ngừng lại trong cuống họng. Kìa sao thế, nàng cũng không hiểu chính nàng, nụ hôn tay chỉ như là gió thoảng ấm mềm vùng nhiệt đới này thôi mà ! Long “nhuyễn” quá, nàng như bị thôi miên bởi ánh mắt của chàng mất. Nàng lí nhí : “Thật hả… thấy tối qua anh bận rộn, người là người, vậy mà anh cũng để ý đến Trang à…”