Tại làng Bình Thuận, tỉnh HB, có một gia đình phú ông rất giàu và rộng chi, thế cho nên ai cũng mong được làm, kẻ ở người hầu của gia đình ông . Phú ông có 3 vợ và 4 con, mỗi vợ ở riêng một nhà, nhưng cả 3 nhà đều xây gần nhau . Hai vợ đầu sanh được 2 cậu quý tử, và vợ ba, sanh được hai nàng công chúa . Dĩ nhiên, vợ bai là người đẹp và trẻ nhất . Bà không những đẹp nhất làng, mà còn được mệnh danh “trăng ghen, nguyệt thẹn” khắp cả tỉnh . Do đó, con bà cũng đẹp như tiên. Còn Phú ông thì sao ? Tuy đã 55, nhưng do học rộng, giàu có, thoải mái tinh thần, sinh lý đầy đủ. Do đó, ông rất tráng kiện và tinh khôi . Công việc trong gia đình thì ba bà chia nhau cai quản, riêng tiền bạc và chọn người làm thì ông lo .
Ngày nọ, người làm thân tín nhất của ông phải về quê báo hiếu, bảo dưỡng cha mẹ già, do đó, ông cần một người trung thành, thật thà để giao chức vụ quản gia . Và hội tuyển người chính thức bắt đầu vào một sáng chủ nhật đẹp trời . Giấy tuyển người viết rõ: KHÔNG PHÂN BIỆT TUỔI TÁC HAY NAM NỮ . CHỈ CẦN KHOẺ MẠNH, KHÔNG BỆNH TẬT, TRUNG THÀNH, BIẾT GIỮ BÍ MẬT, lương sẽ là 100 quan vàng một tháng, còn được cấp dưỡng nhà đủ lớn cho gia đình 4 người cộng ăn, mặc mỗi ngày . Do đó, trai, gái, già trẻ trong làng, ai ai cũng hân hoan đi sắm bộ vía để xin việc .