VN88 VN88

Truyện Người lớn 18+ Gió Trên Đồi Thông

Loan ngạc nhiên vì Toản có nhiều tiền, số tiền năm ngàn là đủ cho nàng sống một tuần ;Cha mẹ nàng cũng đủ sống nhưng nàng đi học xa phải dè xẻn. Căn phòng của hai công chúa hơi nhỏ hơn nhưng sạch hơn và có nhiều ánh mặt trời, nơi đầu giường có chiếc gương thật to có lẽ để hai nàng trang điểm và ngắm mình buổi sáng. Mổi lần đến gần Loan hai lổ tai Toản nóng bừng, hắn muốn Loan nghe được tiếng con tim rạo rực của chàng trai trẻ muốn yêu và được yêu, mổi lần nhìn gò má trắng đỏ hồng như cô gái Ðà Lạt của Loan Toản cảm thấy rạo rực và muốn đặt nụ hôn lên má nàng. Loan thật thích lối thiết kế của căn phòng với cửa sổ thật rộng và thoáng, căn phòng sáng rực lên dưới ánh mặt trời đúng ngọ. Loan vẩn thích cảm giác lúc hai người ngồi trên xe cổ mộ chỉ nghĩ tới lúc Toản chạm bàn tay vào lưng nàng là Loan cảm thấy lâng lâng và rạo rực. Tục ngữ có câu : « Ðôi mắt là cửa sổ của tâm hồn »nhưng trong lúc này Toản không hề nhìn nàng có lẽ chàng cũng e thẹn.

Loan tiến vội đến cửa sổ nhìn ngọn đồi sau dinh Bảo Ðại những cây thông xanh ngắt ướt đẫm nước mưa và lóng lánh trong ánh nắng rực rở của mùa xuân, nàng mở cửa sổ một cơn gió lạnh ùa vào và Toản tiến lại ôm ngang eo nàng. Chàng tỏ vẻ như không để ý vì bạn bè luôn luôn giỡn như vậy, nàng quay lại mắt Toản gặp mắt nàng ;Loan giả vờ không thấy quay đi và tiến đến cánh cửa sổ nơi góc trái của căn phòng để tránh Toản. Loan đứng bên cửa sổ nhìn xuống đồi thông ánh nắng từ từ vươn lên trải ra như một tấm lụa vàng lên trên cánh đồi thông và ngọn cỏ, Toản tiến đến sát bên nàng mặt hai người thật gần, Toản nhìn gương mặt thật đẹp của Loan và nói thật nhanh :

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.