Do trong quá trình học tại trường Hải đã đảm nhận làm việc lao công nên cũng có chút ít len keng còn sót lại. Hải quyết định chơi một bữa cuối cùng cho đã rồi sau hẵn tính chuyện khác. Máu giang hồ ‘Tiểu Tử’ lại nổi lên nhào đại vào một Vũ Trường nhảy thoát y uống rượu cho đã ….
– Tôi đang ở đâu thế này:- Hải thốt lên & mở mắt trừng trừng nhìn xung quanh
– Nhớ tao không:- Một giọng đàng ông rất quen thuộc nhưng đã lâu rồi không gặp.
– Minh phải không (tên thân mật của Mike mà Hải thường dùng) Hải ngồi phốc dậy ôm chầm lấy Minh. Tao nhớ mày quá, Sao mày không liên lạc với Tao:- Minh đáp
– Mày có thuốc không
– Không! Tao đã bỏ rồi
– Chuyện dài lắm Tao sẽ kể cho mày nghe
– Hôm qua Tao đi chơi với mấy người bạn khi ra về Tao thấy mày nằm lù lù một đống trước cửa nên Tao đã đưa mày về đó.
Chuyện đã lâu lắm thời mà Hải còn là dân “Tiểu Sát Tử” ở khu ChinaTown, tình cờ Hải quen Minh, đã cứu Minh khỏi một đám côn đồ đang hành hung Minh & biết Minh là dân Việt nên kết bạn từ đó. Tuy hai người hai cá tính khác nhau nhưng Họ là những người bạn rất ư là ‘tâm đầu ý hợp’ & đều là mồ côi cha mẹ cả & đều lớn lên trong cô nhi viện …
– 12 năm qua mày đi đâu thằng mắc dịch:- Minh hỏi
– Chuyện thế này….