VN88 VN88

Truyện Người Lớn 18+ Gỡ Rối Tơ Lòng

Nàng ngồi im thật lâu, môi nàng hơi rung rung.

Tôi không còn biết nói gì thêm nữa.

Nàng đòi coi hình của người kia. Không biết tại sao lúc đó tôi lại ngu ngốc đến thế, tôi đã lỡ mồm cáu lời: mà coi thì có hơn được gì không?

Nói xong thì tôi thật là hối, nhưng thôi rồi, đã trễ mất rồi. Nàng quay mặt đi, không dám, không muốn, không thèm nhìn tôi nữa, bàn tay nàng vội vã mở bóp lấy khăn giấy chùi mắt. Tôi không cần viết thêm, các bạn đọc chắc cũng tự hiểu. Hôm đó, hai đứa đành tạm biệt với đầy lòng buồn bã.

Trên đường về nhà, tôi cố lý luận tâm trạng của mình. Tôi tự biết má tôi sẽ không bao giờ chấp nhận nàng làm con dâu. Ðối với cái quan niệm cổ truyền cố hữu của gia đình tôi, nàng là một cô gái hoàn toàn Mỹ Hóa. Không những thế, nền đạo Công Giáo làm sao mà cho phép má tôi chấp nhận một người đàn bà ly dị chồng làm cô con dâu độc nhất của mình được?

Tôi càng nghĩ, tôi càng cảm thấy hận đời. Ðối với tôi, nàng không phải là một cô gái “quậy”, ngược lại tôi lại rất thích, rất .. yêu cái tính đầy hồn nhiên của nàng.

Tôi nghĩ đến người con gái bên kia đại dương, cô đó đầy tiêu chuẩn của một cô con dâu ngoan.

Và cô ấy cũng rất mến tôi nữa chứ…..

———————————————————–

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.