——————————————————————
Người viết lá thư vớ vẩn ở trên là “tôi”. Tôi đang ngồi đằng trước màn ảnh máy tính, đọc lại hàng chữ hồi âm của tòa soạn gửi đến. Ở ngoài phòng ăn, má tôi đang nói chuyện trên điện thoại với bà ngoại của tôi. Tôi với tay khép cánh cửa lại cho êm tĩnh. Một mảnh giấy nhỏ nằm trên mặt bàn bên cạnh con chuột Microsoft Mouse. Ở trên đó, tôi đã viết hai con số điện thoại. Con số đầu tiên nhìn rất quen thuộc với những ai cư ngụ ở Cali, nó bắt đầu với số 1, tiếp theo bằng số 714, v.v. Con số thứ hai thì lại dài hơn, 011, rồi 84, rồi 8 … cuối cùng thêm sáu số nữa. Những ai đã từng mua thẻ gọi về VN, chắc cũng nhận ra.
Trước khi tôi bắt vào vấn đề, tôi xin tự giới thiệu thêm một tí về bản thân mình. Tôi còn nhớ từ năm tôi 9,10 tuổi, tôi chẳng hiểu người lớn đang nói chi khi dùng mấy cái từ vựng như “động phòng”, “mây mưa”, “chăn gối”. Nhưng tới năm tôi 12 tuổi, hai thằng bạn thân láng giềng của tôi (một thằng Mỹ trắng, một thằng người Ðài Loan) đã giới thiệu cho tôi “quen biết” tới mấy em người mẫu trong báo Playboy. Tôi nhìn thằng bạn tầy trời cầm tờ báo Penthouse, lấy ngón tay ra dấu thọc thọc vô cái khe hở ở giữa háng một em tóc vàng cởi truồng, rồi chỉ vô háng nó, rồi cả hai thằng cười lăn cười lộn. À … thì ra là thế đấy… tới lúc đó tôi mới hiểu thế nào là chuyện chăn gối vợ chồng! Sáng hôm sau, trong lúc thay đồ sửa soạn đi học, tôi tự nhiên cảm thấy con cu của mình nhỏng cứng lên trời. Quái lạ, tôi cũng không hiểu tại sao nữa, lúc đó tôi chưa hẳn bước vào giai đoạn dậy thì, trên người tôi vẫn nhẵn nhụi như baby. Tới lúc tôi tròn 13 tuổi thì tôi bắt đầu trổ mã, và tới một đêm khó ngủ kia, những tấm hình của mấy em nude lại hiện ra trong trí óc. Tôi đã khám phá ra thế nào là thủ dâm.