Ðọc tới đây, chắc nhiều bạn tưởng rằng tôi sẽ kể một câu chuyện đại dâm, tôi sẽ chơi gái liên tiếp từ lúc đó chở đi. Không, để tôi viết tiếp, gia đình tôi theo đạo Công Giáo, cái nền sùng kính tôn đạo đã làm ảnh hưởng tôi rất nhiều mỗi lần tôi nghĩ đến cái chuyện quan hệ tình dục. Tôi cũng tò mò ấy chứ, dậy thì vẫn là dậy thì, con người ai mà chẳng thế? Nhưng cứ tới sáng Chủ Nhật thì tôi lại ngại đi dự lễ, tôi sợ bị sấm sét đánh xỉu ngay tại cổng nhà thờ. Không những thế, tính tình của tôi lại ít nói, tôi đã từng ít bạn trai, đừng nhắc chi tới chuyện bạn gái. Lên tới trung học, trái tim non của tôi đã từng lén mê rất nhiều cô bạn học trò, gái trắng tôi mê mẫn, gái vàng tôi mẫn mê. Thế mà kêu tôi tán chuyện với người ta thì tôi lại thấy ngượng đỏ cả mặt, tôi lắp bắp không thành tiếng như thằng cà lăm.
Tới năm tôi học lớp 11, tôi tình cờ được sắp xếp ngồi bên cạnh một cô gái người Việt trong giờ thí nghiệm phòng lab Hóa Học. Nàng cũng lớn lên ở bên đây, thành ra hai đứa trò chuyện với nhau bằng tiếng Anh nhiều hơn bằng tiếng mẹ đẻ. Cái chuyện tán gái thì tôi rất dở, nhưng may phước chuyện học hành thì tôi cũng khá hơn nàng được một tí. Cho nên coi như là tôi làm hết bài vở Chemistry cho cô bạn học. Tôi cũng xin nói thêm, tính tình của nàng so với tính của tôi thì hoàn toàn ngược chiều 180 độ. Nàng đầy lòng tự tin trong mình, nàng rất là “popular” ở trong trường. Nàng có nhiều bạn gái, và cũng có ít vài người bạn trai. Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò? Theo tôi thì nhất nàng, nhì ma, thứ ba là quỷ! Cái tính tình hoạt bát, vui tươi cười nói ấy đã thúc đẩy nàng trở thành một cô bé Varsity Cheerleader. Nàng còn ở trong đội thể dục gymnastics nữa. Còn tôi, thay vì tham dự vào đội banh, tôi trốn ở trong thư viện. Tôi vùi đầu vào những cuốn sách.