Sang tới năm lớp12 thì tôi và nàng hết học cùng lớp, và cũng không còn nhiều cơ hội để nói chuyện nữa. Nàng đã cặp bồ với một chàng trai người Mỹ. Mỗi lần có dịp hội họp thể thao của trường, tôi ngồi một mình trong đám đông trên băng ghế sân vận động, nhìn nàng cheerleader VN vui cười nhảy nhót cổ võ cho đội banh sân nhà. Lên tới đại học, chúng tôi lâu lâu vẫn còn gặp mặt nhau. Nhưng ngoài vài lời chào hỏi ngắn ngủi, hai đứa đã trở thành hai người dưng. Ðại học lại là cái chỗ mà những người trai gái trẻ lãng mạn với nhau, tìm kiếm người bạn đời trăm năm. Tôi cũng biết nàng có nhiều anh chàng Mỹ theo đuổi. Còn về phần tôi, tôi cắm đầu vô bài vở, còn không thì lại trốn biệt ở trong thư viện. Trong những giây phút đơn độc ấy, tôi đã tìm hiểu thêm về tình cảm, ái ân qua những trang sách vở. Cẩm nang của tôi không phải là câu truyện “Cô Giáo Thảo”. Không, tôi đọc những cuốn classic như là “Lady Chatterley’s Lover” của D.H. Lawrence, hay là “Tropic of Cancer” của Henry Miller. Qua những câu truyện ấy, tôi mới hiểu tình dục là 50% tâm hồn, 50% là thể xác.
Nhưng lẽ dĩ nhiên đối với cái thằng còn “gin” như tôi, lúc đó tình dục là 100% tâm hồn, 0% thể xác !!! Nhưng tôi vẫn mong chờ tới một ngày nào đó, tôi sẽ được nếm mùi đời ….