Dũng bảo tôi cởi xì líp ra cho Dũng. Xong như thế tôi tưởng Dũng phải đâm ngay vào mà đụ cho tôi chết ngất. Không! Dũng tuột xuống dưới xa, quỳ trên mặt gạch, banh háng tôi ra mà liếm, mà bú ác quá Dũng ơi! Lên đụ chị ngay đi có được không? Dũng không biết khi đàn bà đòi là phải xung trận ngay, phải đút vào ngay vì toàn bộ âm hộ đang nóng ran như cát sa mạc. Giây thần kinh nào ở nơi đó cũng đang căng thẳng. Chỉ có dương vật thôi mớl đủ tư cáchlàm hạ hỏa cả miền dầu sôl lửa bỏng. Đấy, tôi lại lầm nữa. Dù không có hàm râu lợi hại như ông Vi nhưng chiếc lưỡi và cặp môi Dũng đã thừa tư cách. Sau nửa tiếng đồng hồ, Dũng đã làm tôi tê tái. Và cơn dâm của tôi điều khiển hai tay tôi kéo mạnh Dũng lên. Rồi cũng tay tôi cầm cặc Dũng đâm thẳng vào Dũng đụ tôi trên 15 phút. Tôi rớt xuống nền gạch lúc nào không biết. Lưng tôi mát lạnh. Dũng hì hục dội tới những cú nắc tuyệt trần. Tôi tha hồ rên xiết. Tôi mê man. Hồn tôi như đã na khỏi xác. Dũng ôm tôi gọn lỏn:
– Hóa ơi! Dũng cho hết, không còn gì giữ nữa nè ! Hứng nhen.
Tôi tới tấp nấc lên. Hứng chớ? Dũng ra đi, ra hết cho chị đi. Trời ơi, tôi khoái lạc tuyệt trần cùng ra với Dũng. Một góc kín đáo ở sân thượng, chỉ có Dũng và tôi quằn quại, làm những miếng gạch bông màu cẩm thạch loang những vệt nước trắng mờ đục. Hai tôi thành một. Đông cứng lại. Chết đờ ra. Mệt mỏi thở. Mắt lim dim mà óc đã ngủ, đã chìm hẳn và một cõi xa. Cõi đó chắng còn ai. Riêng rẻ cho hai tôi…