VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 2

Sau buổi sáng hoàng đạo đó, góc sân vắng vê này với chiếc giường xếp ni lông nằm dưới mấy chậu tùng và bồ đề đầy bóng im mát đã trở thành cõi riêng của Dũng và tôi. Tôi bình tĩnh hưởng lạc. Không sợ gì cả vì trong nhà này, mỗi ngươi đều có một cõi riêng, đời sống riêng. Chẳng ai thèm để ý, dòm ngó nhau vì như Dũng đã nói: “Họ sống với nhau cho có chất, dựa vào nhau để làm giàu.”

Một buổi trưa, tôi đang ngồi ở nhà bếp lặt lông yến để hầm hột sen cho bà Vi dùng, thì con Phấn, em Dũng, cầm một gói giấy to bằng phong bì, dày cộm, sề vào ngồi bên tôi. Nó dấu dấu gói giấy, nhoẻn miệng cười thật tươi, bắt chuyện với tôi:
– Chị Hóa, em cho chị xem cái này. Mà chị hứa là đừng để ai biết em mới dám. Bí mật!
Tôi ngạc nhiên và tò mò. Làm gì mà một cô gái còn trẻ đã có chuyện bí mật muốn cho tôi xem. Tôi nói:
– Ừa, chị hứa. Cái gì mà ghê gớm vậy?
Nó nhỏ giọng:
– Cái này không.phải của em. Của anh Hợp, thầy dạy đàn của em. ảnh nhờ em giư, bảo là hễ có ai tên Hoàng lại hỏi thì đưa giùm. Em lén mở ra xem. Chi biết không? Toàn là những tấm hình thấy mà ghê luôn.

Hợp là một sinh viên. Bà Vi mướn anh đến kèm toán và dạy đàn cho hai cô Phấn và Hồng. Anh ăn ở luôn tại nhà này. Nên chầng ai để ý kiểm soát anh nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.