Rồi tay Hợp sờ lên bóp vú em nhè nhẹ. Tất cả mọi cảm xúc đều mới lạ, lần đầu tiên xảy đến. Em choáng ngợp, sợ không đủ sức tận hưởng. Tay kia Hợp bóp nhẹ mông đít em, vuốt lưng em. Em nhắm nghiền mắt, hôn da diết môi Hơp. Rồi Hợp rời môi em đưa lưỡi vào tai em mà rà nhẹ. Gai ốc em nổi đồng loạt. Hợp hôn lên cổ, lên ót, xuống vai. Em
kêu khẽ:
– Hợp ơi! Anh ác quá. Anh bắt em ngóng chờ phút này đã bao lâu rồi, anh biết không? Anh cho em xem đủ kiểu làm tình tuyệt vời rồi để mình em sống chơi vơi với ảo mộng cực kỳ quyến rũ. Em bắt đền anh đó ? Anh đã đến ngồi bên em, cầm tay em rồi bỏ đi, chẳng thèm hôn em một lần. Anh trơ trơ như đá, như những bức hình vô tri kia. Em ngộp thở. Em muốn anh đưa tay dìu em lên, kéo em lên khỏi vùng ảo mộng. Em muốn thật, nên bỏ lỗi cho em. Hôm nay em phải cảm tử, em phải liều mạng, phải nhảy ra níu anh, bắt sống anh đây, Hợp biết không?
Hợp nâng mặt em lên, nhìn em một cách yêu thương say đắm. Rồi chàng dùng mũi hôn khắp mặt em, nói khẽ:
– Không! Chính anh phải xin lỗi em. Vì anh muốn được hưởng cái hạnh phúc tuyệt vời khi đích thân em dâng hiến cho anh. Anh sẽ đền bù xứng đáng những đợi mong đó của em. Em có sống khổ sở với những bức hình khiêu dâm đó không? Em có mệt với những cừ chỉ hờ hững của anh không?