Vi có vẻ hạnh phúc với tôi lắm. Hình như Vi mê mệt say đắm tôi khá nhiều, và mặc ,nhiên xem tôi như là một nhân tình thứ thiệt, một vợ lẽ, chứ không còn là một loại con sen phục vụ sinh lý. Chuyện của chúng tôi không được công khai hóa, nhưng hầu như trong nhà ai cũng biết, ngoại trử bà Vi và Hồng. Bà Vi thì không biết hay không cần biết, vì bà bận suốt ngày với cái thế giới riêng của bà. Còn Hóng thì hình như chỉ biết sách đèn. Giải trí thì Hồng có tivi hay truyện loại Tự Lực Văn Đoàn.
Cho đến một buổi sáng, tôi vào dọn dẹp, làm giường cho Hồng. Chợt tôi ngạc nhiên khi tìm thấy dưới nệm của Hồng nằm lộn xộn một lô hình màu cũng loại khiêu dâm. Nhưng toàn Tây với Đầm chứ không là người á Châu như của Phấn. Có cả Mỹ và Tây đen nữa. Loạt hình này chụp đẹp hơn, ánh sáng rõ và diễn xuất sống động nhưcác phim. Tôi hờ hững với những tấm hình của Phấn bao nhiêu, thì lại say mê những tấm hình màu này bấy nhiêu.
Một lần nữa tôi lại lầm. Lầm cái ngây thơ trong trắng của Hồng. Làm thế nào mà Hồng có được một xấp hình khêu gợi như thế này? Và chuyện gì đã xảy ra quanh xấp hình ghê gớm này? Tôi đang loay hoay thì cánh cửa xịch mở, Hồng bước vào, vội vả nhảy lên giường chỗ tôi ngồi, giật hết các tấm hình lại và nói nhỏ giọng một cách sợ sệt:
– Chết em. Có một mình chị vào đây hay còn ai nữa?