Hồng đương to đôi mắt đen như hạt huyền nhìn tôi đăm đăm. Tôi vờ thẹn thùng, thay vì trả lời câu hỏi của Hồng, tôl xin lỗi:
– Cho chị xin lỗi. Chị vô tình bắt gặp ở dưới nệm của em.
– Nhưng mà… có một mình chị hay có ai biết nữa không?
– Một mình chị thôi. Sao em lo quá vậy? Em sợ ai?
– Em sợ má biết, chết em. Chị xem chưa?
Hồng chỉ sợ ông bà Vi biết mà không thèm đếm xỉa gì đến ông thầy Hợp dạy đàn. Vậy có nghĩa là… Tôi hơi cúi xuống mỉm cười. Lại một con thiêu thân nữa rồi đây. Tôi hơi thích thú khi nghĩ đến việc kết nạp thêm một đảng vlên. Khi nghe Hồng hỏi “Chị em hết chưa?” tôi bảo hết rồi và diễn xuất ngất ngây, đỏ mặt.
Hồng quan sát tôi một lúc rất lâu rồi nhỏ giọng.
– Tuần rồi, khl đi học về, em lên giường nằm nghĩ, bỗng cảm thấy có vật gì cộm cộm ở dưới lưng. Em lật tấm trải giường lên và thấy xấp hình này. Lúc mở ra xem từng tấm, em cũng bị ngất ngây và đỏ mặt như chị bây giở. Không biết ai lại để gói này dưới nệm của em. Từ hôm đó, đêm nào em cũng lấy ra xem trủớc khi đi ngủ. Và d nhiên là khó ngủ. Nằm trằn trọc, trăn trở, em mơ mộng đủ điều. Em thấy trong người khó chịu, bức rức. Nó như đòi hỏi một cái gì đó mà không rõ rệt.
Rồi em nằm sấp, nàm nghiêng. Nằm cách nào cũng thấy trước mặt một khoảng trống. Hai tay như cần ôm một cái gì. Hình ảnh các tấm hình khiêu dâm cứ tới tấp mà đến tấn công toàn thân em. Em đã có kinh và lông mọc ở lồn. Nó không rậm như mấy cô đầm trong các bức hình, nhưng cũng phủ đầy mu em. Và chị ơi, chính những sợi lông lâm râm này làm em ngứa ngáy khó chịu vô cùng. Có sao không chị Hóa. Em vừa lo âu, vừa cảm thấy khoái khoái…