Rồi Lâm rút cặc ra, xuống bú lồn em. Thánh thần ôi tưởng đâu đụ là tuyệt cùng sung sướng rồi. Vậy mà khi râu Lâm quét vào miệng lồn em, thú thật, em chỉ có há miệng mà thở dồn dập chứ không còn la hét gì được nữa. Em chết chị Hóa ơi! Lâm quét quá ư là nghệ thuật. Hột le em hầu như muốn bể ra khi râu anh cọ xát. Em trân người, nắm tay, triển chân ra mà chịu đựng, nhưng không sao chống nổi hàm râu tàn bạo của anh Lâm. Sướng quá, sướng gấp triệu lần ngoáy tai.
Và em tuông ra. Từ trong xa lắm, nước lồn em bẩn tung ra. Toàn thân tê tái. Em kéo mạnh Lâm lên, tay em cầm cặc anh đích thân đâm vô lồn em mà nắc. Em nắc thật dã man, hung bạo, nhanh như cái máy, cốt làm cho Lâm phải ra trong em, ra thật nhiều cho em sướng. Vậy mà trên nửa tiếng xông pha, phá phách, chính em, chứ không phải Lâm đã ra như mưa bão. Nước lồn em chẹt nhẹt ở hạ bộ của Lâm. Em sướng ngất. Cứ để nguyên con cặc nằm trong lồn, em ngủ quên trên người Lâm lúc nào không biết. Tội nghiệp, Lâm đã chịu nguyên sức nặng của em suết cả đêm.
Mờ mờ sáng, em giật mình choàng dậy. Lâm vẫn ngủ ngon. Em nắc nữa. Cu Lâm lại cứng. Hình như từ đầu hôm đến giờ Lâm chưa “thất trận” một lần nào. Em đụ tlếp và rồi em lại ra một lần nữa. Lâm đỡ em nằm xuống cho em ngủ khoan khoái ở nệm sau, rồi anh lái một mạch đưa em ra Nha Tran thay vì về Sài Gòn.