Trong khi nói thế, bàn chân Hồng hất nhẹ hạ bộ của Hợp. Hợp cởi áo rồi ngoan ngoãn cởl luôn quần. Con cặc dài bụ bẫm trắng hồng vươn ra. Cũng với bàn chân, Hồng nựng nó, vuốt nó. Hồng nói như ra lệnh:
– Xích lên đây cho em xem bí mật của anh được không?
Hợp dờl bước lên phía trên. Tay Hồng nhỏ bé nâng con cặc Hợp lên bóp bóp. Mất Hồng nhìn Hợp như khen. Hồng nhìn và nâng rứu cặc Hợp thật lâu rồi bảo Hợp:
– Có muốn thấy bí mật của em không?
Hợp gật đầu:
– Anh bật mí nó lên đi! Em cho phép đó.
Nói xong hai chân Hồng hơi dang ra. Hợp cúi xuống, tran trọng kéo vạt áo mỏng từ từ. Nhạc do Trịnh Trầm Thống rít lên vi vút nhưnhủng chân dài bạch tuột ôm chặt lấy đôi nhân tình: “Chiều chủ nhật buồn, còn ai còn ai. Đóa hoa hồng cài lên trên môi, ôi đường phốdài… ” Tôi có cảm tưởng như đang xem một cuộnphứn chứ không phải cảnh thật.
Cả hai đều đẹp, đều tự nhiên, không ngượng nghịu. Cái không khí dâm loạn tỏa ngập căn phòng như những buổi sáng tôi với Thành nằm muộn trong chăn, dính sát vào nhau, trong nhau, nghe chim sẻ véo von ngoài chái hiên. Nhìn Hợp tôi bỗng nhớ đến Thành quá. Cũng lực lư(‘ng, to con. Sức sống tràn đầy Giao tình là Thành hết mình, gọi tôi bằng em, bằng mình ơi! Thành đụ tôi như đụ một ngươi vợ. Và tôi mê man tàng tịch với Thành, chồng ruột của tôi.