Tôi thấy rõ từng động tác. Hồng chàng hảng hai chân ra thật rộng. Hợp leo lên, và cũng như lần đụ với Phấn. Hợp tựđiều khiển cho cặc chàng vào ngay miệng lồn của Hồng, rồi nhấn xúống, nhấn xuống. Rồi cũng như lần đụ với Phấn, Hợp chỉ chấn đến nửa con cặc, và rút ra, nhấn lại. Mắt Hồng thao thức mong chờ. Lâu quá sao Hợp không đút hết vào? Sao chỉ có nửa bát cơm, làm sao kẻ đói chlu được? Xuống hết đi. Hồng muốn nguyên sức nặng’của Hợp thống lĩnh hết trên da thịt Hồng. Muốn khít khao, sát, bẹp nhí những sợi lông non. Cho vỡ mu ra càng tốt. Mà trời ơl Hợp tàn ác quá.
Tôi muốn nhảy ra nhấn cái đlt Hợp xuống cho thật mạnh, cho lồn Hồng nuốt trọn của quý. Nhưng chợt Hợp hỏi:
– Em có đau không? Anh không dám phá trinh em.
Hồng nhắm mắt, thều thào thật tội nghiệp:
– Hợp ơi, nếu emcòn trinh thì cái đau đớn sẽ không thể nào so được với nỗi đau bi Hợp đụ nứa vời. Có biết em đang chở không? Em muốn anh vào tận cùng trong em. Dài bao nhiêu cũng được. To bao nhiêu cũng được. òa hết xuống. Tất cả đọn sẵn. Chỉ chờ Hợp yêu em tận tình…
Hợp nhốm đầu lên nhìn Hồng đắm đuối. Anh muốn thu hết cái đẹp thơ ngây trong đôi mắt đen hạt huyền của Hồng. Anh muốn nuốt hết đôi môi khao khát đê mê của Hồng. Và từ từ anh rút hết cặc ra khỏi miệng lồn, đâm một đường ngọt xớt, gọn lỏn, trơn tru. Hồng rướn mạnh cái đít lên, la một tiếng. Đôi tay Hồng quấn chặtcổ Hợp. Đôi chân Hồng quấn chặt bắp đùi Hợp. Khúc nhạc xa xăm réo rắt: “Ôi ta gặp nhau yêu chẳng hạn kỳ. Mây ngàn gió núi đọng trên mi… ” Hmh như Hợp đổ quân đó rồi nằm án binh bất động.