Xong tôi chở Hồng về nhà. Tôi ngạc nhiên khi thấy Cô Út bạn cùng xóm, đang ngồi trên sân sàng thóc Cô khoảng hai mươi lãm tuổi, có chồng bị tử trận. Cô ngừng sàng thóc chạy nhanh ra ôm tôi mừng mừng tủi tủi. Cô cho biết đã dẫn thằng con hai tuổi về đây ở với ông chủ cũ của tôi.
Hai chị em tôi tắm nla xong, tôi dẫn Hồng ra chợ mua thêm thức ăn để tôi đó làm bữa cơm thịnh soạn mời ông chủ của tôi. Cái gì ở đây đối với Hồng cũng xa lạ. Hồng huyên thiên hỏi đủ điều đủ chuyện. Buổi chiều, trời gần tắt nắng, ông chủ tôi từ rẫy dẫn bò về Tôi dẫn Hồng chạy ra chào ông. Chủ tôi nhìn tôi chết lặng vài giây. Ông không nói nhưng tôi hiểu ông đang chiêm ngưỡng sắc đẹp hoàn toàn đổi khác ở tôi Hồng nhìn ông. Hồng quan sát một người đàn ông nhà quê to lớn, vạm vỡ, đen đúa. Hồng nhớ tới câu chuyện tôi kể cho Hồng nghe trưa này bên giòng suối Buổi cơm tối hôm đó thật vui.
Cơm nước xong, ông chủ nấm tay dẫn tôi ra sau vườn, kể rõ lý do cho Cô Út ở trọ nhà này. Cuối cùng ông thú nhận một điều mà tôi đã đoán được khi gặp Cô Út ngồi sàng thóc ngoài sân trưa nay. Đó là hai người đã sống chung nhưvợ chồng cả năm nay. Cũng được thôi. Tại sao tôi với Thành có thể ân ái công khai ở đây mà ông và Cô Út không được hưởng cái thú vui đó khi ông không vợ, Cô Út không chồng. Tôi đem chuyện đó nói cho Hồng nghe và tối hôm đó hai chị em tôi không ngủ, rình ở bồ lúa xem ông và Cô Út làm gì đêm đó.