Chủ tôi ôm hai bắp đùi Cô Út. Ông quỳ thẳng lên. ít ông nắc tàn bạo và dữ dội vào lồn Cô Út. Ông nắc như cái máy. Cô Út ngước hẳn cổ lên. Hai tay óp mạnh đôi vú. Sướng quá, cô không còn nói được gì nữa. Chỉ há hốc mồm mà la. La thật lớn.
Tôi nhét tay Hồng vào sâu tận trong lồn tôi. Tôi cũng hẩy, cũng nắc. Mắt tôi không rời cảnh đụ hung hãn ngoài kia. Cô Út rướn mình lên. Đít cô cao khỏi mặt giường một tấc. Hai chân cô tréo qua lưng chủ tôi:
– Ối Thành ơi! Thành ơi! Cô, cô, cô ra nè. Nghe nè. Đó, Thành ơi? Chết em Thành ơi? Em ra nhiều quá…
Chủ tôi ấn sát con cặc vào lồn cô. Xong ông đợi cho cô ra hết, mới rút cặc ra. Ông tụt xuống banh rộng háng cô ra, và liếm sạch nước lồn. Cô thều thào mệt mỏi:
– Thành liếm lồn cô đó hả? ờ, liếm cho thật sạch nhen con. Liếm đi, bú đí, cho cô ra lần nữa nhen Thành.
Một cảm giác lạ kỳ lần đầu tiên đến với tôi. Đó là tôi ghen với Cô Út khi nghe cô cứ mãi gọi tên Thành. Chủ tôi vạch lồn cô ra. Ông liếm lên liếm xuống. Hai bắp chân cô rung lên như hoa tnlớc gió.
Tay cô xe xe hai đầu vú. Cô càng gọi tên Thành, tôi càng ghen. Và càng ghen, máu dâm tôi càng sôi sục. Tôi bắt Hồng xục mạnh vào lồn tôi cho tôi đã cơn dâm.
Nhìn chủ tôi bú lồn mà trí tôi cứ tưởng là Thành. Cái thú đau thương đang hành hạ thân xác tôi. Tôi nhớ những đêm trăng đụ Thành ngoài đồng trống. Những buổi sáng Thành bú tôi đê mê. Những buổi chiều tôi đang ngồi xắt rau lang, Thành ôm tôi từ phía sau, rồi bóp vú, sờ lồn tôi. Tôi nhớ quá. Thành ơi! Tết này Thành có về đây không? Em muốn có Thành ngay bây giờ. Em bắt Thành lên đụ em cho em chết dưới bụng Thành cũng được. Chồng ơi? Còn đâu những ngày đụ thâm trầm năm xưa?