VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 2

Và Dũng đau điếng trên một tiếng đồng hồ. Lúc im hết mọi tiếng động, Dũng đoán ba Dũng đã thiếp ngủ nên iiều lỉnh cầm chân Hóa, cốt chỉ để Hóa biết có Dũng ở đó. Dũng định chẳng bao giờ gặp Hóa nữa. Không đối thoại với Hóa nữa. Nhưng sáng nay khi nhìn thấy Hóa bưng thau đồ lên đây phơi, hai chân Dũng bước theo…

Tôi đứng im lặng cúi đầu. Kỳ quái thật! Tôi là ai mà lúc nào cũng có hai ba con người thức dậy khác nhau. Mới đêm qua tôi là một Từ Hy Thái Hậu. Đêm ở gốc mận tôi là người anh đắm đuối của Thành. Và bây giờ tôi như một gái đồng trinh đang xúc cảm rạt rào tnlớc lời nói và cử chỉ yêu thương của Dũng. Tôi kẹp chiếc áo đang phơi dỡ trên giây thép, tiến sát tới Dũng, ôm cổ Dũng, níu xuống hôn vùi, miên man. Tưởng đâu chỉ xác thịt có năm bảy thứ khoái lạc khác nhau, ai dè tình yêu cũng mênh mang chằng chịt, không có nhánh nào giống nhánh nào. Dũng quấn chặt tôi như Thành đã làm. Những ngón tay Dũng bóp mạnh lưng, vai tôi, và chiếc hôn kéo dài khá lâu Dũng hỏi:
– Hóa còn thương Dũng không?

Tôi tham lam gật đầu. Làm như tôl sợ nói không là sẽ mất Dũng. Tôi đã bảo tôi cần đàn ông, bao nhiêu cũng được. Tôi chẳng hiểu nổi tim tôi. Sao tôi yêu ai cũng nồng nàng say đắm. Và khi yêu kẻ thứ hai không có nghĩa là tôi đã phụ kẻ thứ nhất. Chỉ có những phút ngất ngây hoan lạc xác thịt với người này thì tôi chợt quên hình ảnh của người kia. Xong rồi đâu vẫn vào đấy. Như sáng nay khi mang thau đồ lên sân thượng lầu tư này, thấy những tàng cây nhãn, cây xoài phủ lòa xòa quanh diện tích lót đầy đóa hoa màu ngọc bích, những chậu hoa giấy tím thẫm, những cây lan đong đưa trong gió sớm, làm tôi chợt nghỉ đến Thành với một cõi quê mùa chân chất. Tình của tôi với Thành thì giản dị. Thèm thì
kiếm nhau, cho nhau như bất cứ sinh vật nào trên quả đất Nó không rào tnlớc đón sau bằng tiền bạc bằng quà cáp như Vi đã làm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.