Sau khi hôn tôi thật lâu, Thành bắt tôi ôm cổ chàng, dạng hai bắp vế ra. Thành cho cặc chàng ngay miệng lồn tôi và… tôi đưa một tay xuống, cho nó vào thong thả, êm đềm. Tôi nhắm mắt. Cũng là cái đụ mà sao tôi ngợp hồn, sảng khoái lạ lùng. Tôi hít hà khi Thành nắc nhè nhẹ vào lồn tôi. Bên kia chủ tôi cũng ôm Hồng đụ tơi bời. Giòng suối vẫn miên man chảy. Những chiếc lá vàng trôi lờ đờ. Những con cá lững lờ lội vờn quanh. Thành ôm tôi chặt cứng, thì thào:
– Em ơi! Nhớ quá, nhớ em muốn chết được. Bữa nay anh phải đụ em thật lâu chớ không thì chịu không nổi, em ơi! Anh cũng nói thật với em, anh đã gần gụi với con gái giang hồ. Mà những lúc sướng anh cũng gọi tên em thôi. Nghĩa là vì nhớ em mà anh ngoại tình.
Tôi cắn nhẹ vai Thành, cổ Thành. Thành đang đụ tôi êm ả dai dẳng được một lúc thì bỗng bên kia Hồng la lên:
– Chị Hóa, đổi không?
Tôi hơi bàng hoàng về ý nghĩ táo bạo của Hóa. Tôi nhìn Thành nhưhỏi ý kiến. Thành cưới cười như cũng muốn làm một chuyến phiêu lưu:
– Em chịu không?
Rồi không hiểu sao tôi cũng gật đầu. Tôi thích có cái gì dâm dật, ngược đời trong cuộc chơi. Phải có cái lạ mới lý thú. Và tôi buông Thành bơi qua chủ tôi Hồng bơi về phía Thành.
Mới đụ nhau sáng nay thôi, mà bây giờ ôm ông, tôi có cảm giác như được mặc một bộ đồ mới, hay lái một chiếc xe mới, hay ăn một món ăn lạ. Chủ tôi rươi tắn nhìn tôi cười. Cái nhìn như cho thấy ông không yêu ai bằng tôi. Tôi cầm con cặc to dài của ông bóp bóp. Ông nâng cặp vú của tôi và nói:
– Tiếc là bác không có cách gì giữ con mãi bên bác. Lẽ ra con phải là vợ bác. Bác đụ kẻ khác mà không có thương yêu. Nên con thấy bác đâu có ra được. Nhưng với con. Con nhớ không? Ngày đó hễ con ra là bác theo sau ngay tức khắc. Con đi vắng, bác chỉ vui với kẻ khác có nửa vời, dù tuởng tượng và gọi tên con.