Tôi sang phòng cô út, rồi ghé qua phòng Hồng. Tất cả vẫn còn trần truồng ôm nhau say giấc. Tôi đi xuống đánh răng, nla mặt. Lúc đi lên nhà trên, tôi thấy Lộc, bồ của Xiểm, đang đứng nhìn lấp ló nơi cửa sổ. Tôi vửa mới định mở miệng chào Lộc, thì Lộc đã đưa một ngón tay lên miệng ra dấu bảo tôi im lặng. Tôi mở cửa mời Lộc vào nhưng Lộc nắm tay tôi hỏi:
– Có ai ở nhà không?
– Có Tôi bảo. Nhưng tất cả vẫn còn đang ngủ.
Hóa định sửa soạn tới chỗ hẹn đón Lộc để lát nửa đi chơi với tụi này như đã hứa…
Lộc vẫn nắm tay tôi, nhỏ giọng:
– Lộc định mời Hóa. Riêng Hóa thôi, đi chơi với Lộc hôm nay.
Lộc thuộc con nhà khá giả nên ăn mặc có hơi tươm tất hơn những đứa con trai khác trong làng. Tôi dự tính rủ Lộc đi chơi hôm nayvới chúng tôi là để giới thiệu Lộc cho Hồng, chớ đâu phải cho tôi. Nên tôi hỏi:
– Lộc không đợicô bạn của Hóa thức dậy rồi cùng đi à?
Lộc cúi xuống, lấy mũi giày vẽ vẽ trên mặt đất:
– Dạ, không. Lộc muốn nói riêng với Hóa cái này.
Nhưng ngại quá…
– Lộc cứ tự nhiên. Hóa là bạn của Xiểm mà.
– Bởi vậy mới khó nói. Sợ Hóa không thích rồi mắng Lộc…
– Đâu có sao. Lộc cứ nói đi. Mình là bạn bè cùng thôn mà.
Lộc lại nắm tay tôi. Lần này Lộc bóp chặt hơn, mắt nhìn tôi say đắm, hai má đỏ hồng lên. Tôi nhớ hôm qua, lúc gặp chúng tôi ngoài chợ, Lộc khen Hồng rồi khen tôi:
– Gái Sài Gòn có khác. Cả Hóa nữa. Lộc nhìn không ra.