VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 4

Dù cấn cái bụng bầu, Xiểm cũng khom người cúi xuống đặt lên môi Lộc một nụ hôn để cám ơn. Rồi Xiểm nằm bật ra thở dốc như tôi đã thở lúc nãy. Xiểm thì thào với tôi:
– Không biết chị thì sao. Chứcòn em. Em đụ hoài cũng được. Chỉ sợ năm sau Lộc vào lính, em ở nhà không biết đụ ai đây? Em mê mùi mồ hôi của Lộc. Em mê khuôn mặt của Lộc và mê luôn tiếng Lộc gọi em bằng “Mình. ” Có chết em không hả chị Hóa?

Lộc mặc áo quần cho Xiểm, cho tôi. Sau đó, tôi mời cả hai ra quận ăn cơm. Đi trên xe, Lộc và Xiểm lại vẫn ôm nhau hôn đắm đuối. Tay họ không rời nhau một phút…

Buổi trưa, sau khi cơm nước xong, cá c bà trong sòng bà i nhà bà Vi nằ m trên chiếu, vừa xỉa răng vừa nói chuyện. Bà Vi dẫn Báu đến trình diện:
– Xin giới thiệu với các chị. Đây là em Báu. Mười tám tuổi rưỡi. Tuổi trẻ nhưng tài cao. Báu đã từng hạ ba bà cùng một lúc. Báu là người được nhiều cô nhiều bà ngưỡng mộ và rất nổi tiếng ở Phước Long. Chị nào thích thì cứ thử.

Tất cả năm bà cùng đồng loạt ngồi dậy, nhìn Báu với những cặp mắt vừa nghi ngờ, vừa chiêm ngưỡng.

Ai chứ bà Vi đã giới thiệu thì đúng là hàng loại tốt, chớ không thể là đồ giả. Vì lâu nay bà Vi đã từng trình hàng nhiều lần. Lần nào cũng làm các bà ngẩn ngơ, khâm phục. Dĩ nhiên, trước khi trình hàng, bà Vi cũng đã thử qua. Thử để thưởng thức trước, và cũng biết để chắc chắn là của tốt để khỏi bị mang tiếng, và cũng để dễ moi bạc của mấy bà đang tới đây, giải trí bằng cờ bạc, vừa cũng để mua vui bằng xác thịt Bà Ngọc Thủy, khoảng bốn mươi ngoài. Người mập mạp phương phi, nhìn Báu hơi khinh thường, và hỏi:
– Cái gì? Mười tám tưổi rưỡi? Còn nhỏ hơn thằng út của tôi, mà chị Vi bảo là tuổi trẻ tài cao! Há, há ! Khá lắm thì con cu cũng chỉ lớn hơn ngón tay cái một ty, chớ làm gì…
Bà Hồng Nguyên thêm vào:
– Há, há, há. Chị Vi bảo nó đã tặng hạ ba bà. Mà ba bà như thế nào? Bà nhà quê, bà thuộc gái mới lớn lên hay như chúng tôi?
Bà Vi cười tự hào, cầm tay Báu, nói chân thành:
– Khổ quá. Lâu nay các chị có bao giờ thấy tôi nói dối chưa? Có của ngon, của lạ tôi mới dám đề bạt lên mấy chị. Chớ của đáng tội, nếu các chị chê, hay không vừa lòng có mà con này phải đóng cửa, chết đói à?
Bà bác sĩ Huy hỏi đùa bà Vi:
– Em xin hỏi bà chị. Bà chị đã thử qua chưa, hay chỉ tai thì nghe mà mắt chưa thấy? Này, ở cái thời buổi nhiễu nhương này đồ giả mạo cũng nhiều lắm đấy nhé?
Bà Vi nhìn Báu để thú thật với mấy bà:
– Rồi. Mới tối hôm qua đây chứ chẳng có lâu lắc gì đâu. Thập bát ban võ nghệ, cậu ta rành sáu câu. Thì em đã bảo, chị nào không tin, xin cứ thử. Xong cuộc mà không vừa ý thì cứra đây đè con này xuống mà cắt làm tám khúc. Tất cả cười vang. Tầng lầu này có ba phòng đặc biệt, có máy lạnh, có giường kiểu để các bà hành lạc Tôi là tài xếchuyên đi rước mối về cho mấy bà. Địa điểm rước là nhà hàng Givral, Thanh Thế, phòng Thẩm Mỹ Tân Lộc, Cercle Sportifv.v… Các cậu rất trẻ, từ 20 trở xuống. Chỉ lâu lâu mới có một khứa trên 30, nhưng người này phải là một tay anh hùng hảo hớn. Chưa bao giờ các bà chơi qua một chàng trai quá trẻ như Báu. Vì vậy các bà hơi nghi ngờ Báu cũng phải.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.