Bà bác sĩ Huy đứng dậy. Dáng người bà cao ráo, đẹp đài các Bà mặc áo đầm. Cũng như mấy bà kia, bà Huy cũng vì tò mò hơn là để thỏa mãn cơn dâm đãng Bà nói:
– Thú thực với mấy chị. Dâm thì chắc em không dâm bằng mấy chị. Nhưng vì em có cặp đùi dài. Mà “Trường túc bất tri lao. ” Em chưa bao giờ biết mệt từ ngày lấy chồng. Mỗi lần gần đàn ông, em thâm trầm và hưởng lâu lắm. Em bao chót bữa nay là cũng vì vậy. Có lẽ đêm nay Báu sẽ chẳng ngủ được với em đâu. Em dai như đỉa. Chưa bao giờ ông xã em làm cho em ra được lấy một lần.
Bà Vi chận liền, giọng lạc quan:
– Vậy thì bà chị phải thứ. Thế giới đã có bảy kỳ quan rồi. Báu sẽ là kỳ quan thứ tám. Lạ lắm, ly kỳ lắm. Gọi Báu là thần đồng e cũng chưa đúng. Phải gọi là thiên tài của nhân loại. Em sợ đến đầm Mỹ đen cũng khó mà sống sót chớ đừng nói chi chị em mình.
Rồi bà nhỏ giọng lại:
– Nói thiệt với mấy chị, em đã ngủ với Tây đen rồi. Thằng George ở Đà Lạt. Tướng tá thằng đó to như bức tượng đồng. Con cặc dài như cặc ngựa. Râu quai nón, nước da đen như cây củi cháy. Em đưa nó vô khách sạn đụ được hai tiếng. Nó ra ba cái, xong nó mặc đồ giả bộ xin phép em đi xuống lầu mua gói thuốc rồi đi luôn. Nói vậy để các chị biết em không phải là con vừa. Bài bản, kỹ thuật. Cái gì trong sách của Từ Hi có viết là em đọc thuộc làu. Vậy mà… ông thần nước mặn này (bà chỉ Báu) làm em phải ôm cứng ông lại mà van xm, đừng đụ nữa. Nếu không em sẽ chết… Em nghĩ là chị bác sĩ Huy sẽ rất đẹp lòng. Không sao. Để em bảo Hóa đi mua thức ăn về đây nhậu một mách, rồi chị đưa hoàng tử vào mở trận đánh đêm.