Lâm đã bú lồn chị, đã mặc áo quần cho chị. Chị muốn Lâm bú và liếm đít chị nữa. Nhưng Lâm có cái gì khó diễn tả lắm. Lâm bắt chị khi gần anh là như phải đứng dưới trướng, phải phục tùng, phải nô lệ Tóm lại Lâm là một người đàn ông lý tưởng. Lâm không suồng sả, vồ vập. Dù muốn lắm, Lâm vẫn im lặng, tỉnh bơ, bắt đối phương phải đối thoại, phải hành động trước. Nghĩa là ta phải dấn thân. Mà không muốn cũng không được.
Không có người đàn bà nào quá cứng rắn trên cỏi đời này đâu. Lâm nói thế. Đàn bà nào cũng giống nhau khi họ nằm xuống. Cái khó là làm sao chọ họ bằng lòng nằm xuống. Phần còn lại là diệt gọn để hốt đồn. Cho nên chị nói em đã lầm là vậy.
Phấn nghe xong tỉnh người như trước đây khi tôi nói cho Phấn nghe về Dũng. Phấn cười mỉm chi rồi nói:
– Hèn chi thỉnh thoảng Lâm cũng cho em vài món quá rồi thôi. Không thấy tiến xa hơn chút nào nữa, mặc dù nhiều lần em ăn mặc thậtkhêu gợi, như mặc áo ngủ không đồ lót, bước vào phòng Lâm trong khi Lâm còn nằm nán trên glương. Em muốn dâng cho Lâm. Em muốn tìm khoái lạc với Lâm xem như thế nào, có đúng với lời Hồng kể không. Lâm chỉ ôm hôn trán em rồi thôi. Cũng như chị, em thèm gân chết. Từ trên giường Lâm tung chăn, mặc quần xì líp đi vào phờng tắm, đóng cửa hờ, khôngkhóa, vặn nước tắm. Em đẩy cửa thật nhẹ, lén xem như đã xem Hợp tấm. Lâm tắm thật lâu. Chà xà phòng lên người, lên cu, lên dái, đứng dưới vòi nước mà hát âm ư: “Hôm qua mơ dáng em đang ôm đàn dịu buông tiếng tơ Lâm vọc con cặc thật nưng rồi cầm nó mà xục. Không biết Lâm có biết là em đang xem lén không. Em muốn đánh liều chạy vào, đóng cửa lại, cầm cặc anh mà bú cho nó đã cái miệng. Nhưug trống ngực em đánh thùm thụp. Rồi em lại thôi. Bữa nay em.. nhờ chị. Chị được Lâm thương yêu. Chị có thể nóigiùm một em một chút được không?
Tôi hôn tay Phấn và hứa: .
– Quá dễ. Chuyện dễ như ăn bánh. Mà em muốn hôm nào?
– Tối nay. Tối nay có tiện không? Chị nhường cho em một bữa đi! Giống như em nhương cho chị anh Hợp tháng rồi.
– Được em gái. Em muốn là phải được. Nè, mà cũng như lần em đụ Hợp. Lần này em cho chị xem
– Tha hồ. Phấn trả lời vui vẻ. Nhưng khoảng mấy giờ?
– Thì chín giờ đi, em cưng.
Rồi tôi gặp Lâm trình bày sự việc. Lâm cũng thú thực là chàng cũng đã dùng chiến thuật dụ địch vào rọ với Phấn. Trủớc chín giờ tôi vào đứng sau bức màn gần giường. Lâm đi tắm, xức nước hoa, mặc áo ngủ, nằm chờ đợi. Chín giờ mười, Phấn bước vào với chiếc áo ngủ không đồ lót. Phấn cài cửa, xong đi chậmrải đến giường, nhảy lên nằm một cách tự nhiên trên người Lâm, lấy cuốn sách Lâm đang cầm trên tay ném xuống đất. Phấn tự nhiên như đã từng ngủ với Lâm nhiều lần. Chống hai cùichỏ trên nệm, Phấn lắc lắc cái đít cho mu lồn cà sát cặc của Lâm:
– Lâm phải ngủ với em tối nay. Lâm không chạy thoát được đâu Không lẽ anh chê em trong khi anh đã ngủ với chị Hóa, với Hồng? Lâm nhìn em có đẹp không? Có thua ai không?