Chơi mà không công phu thì không còn là chơi. Tại sao lại phải ngồi cả ngày để chỉ câu được có vài con cá trong khi có thể dùng mười đồng ra chợ mua được năm sáu con về ăn? Cái lươi và hàm râu của anh bây giờ đang làm chủ chiến trường. Dì em đang thoát xác. Nói theo kiểu của dì: “Dì đang chìm đắm vào địa ngục. ” Một thứ địa ngục hấp dẫn, thu hút đến độ từ người đến súc vật, và cây cỏ lá hoa, ai cũng muốn xông vào để được “chết. ”
Trong lúc dì em nhắm mắt chìm đắm trong khoái lạc như thế anh tự cởi hết áo quần. răng anh cạp, nhần nhẹ nhẹ cái mồng đốc. Lưỡi anh đánh vòng vòng miệng lồn. Dì em tuôn nước trinh ra thơm nồng. Tay chân dì ríu lại. Dì co quắp như một con vật bị nạn. Anh rời lồn dì, liếm thẳng lên, thẳng lên hai trái vú cứng ngắt đỏ hồng. Lên nữa, anh gặp môi dì đang khô khốc, mong đợi một nụ hôn say đắm. Và dì em nghe có cái gì dài, cứng, nóng đang nằm giữa hai bắp đùi. Anh lái rất khéo cho con cặc anh vào ngay miệng lồn. Dì nói:
– Không anh Lâm! Chừng đó và bấy nhiêu cũng đủ rồi! Em không quên được anh đâu, dù là lúc chết. Anh, anh hãy để dành lại cho em một ngai vàng, một chỗ đứng trang trọng mà đời đang xây cho em. Để anh tiến lên bước nữa là em tự đốt hết bao nhiêu pho sách do em viết mà mọi người đang đọc như thánh kinh của em…
Anh tự tin, vẫn cho lời dì em vừa ngăn anh là những phản ứng lấy lệ, vì nhưanh đã nói: “Mọi người đàn bà đều giống nhau khi họ nằm xuống. ” Dì em đã nằm xuống, chắng những tự mở lưng quần mà dì đã biết quằn quại, chịu im lặng khi anh đút lưỡi vào lỗ đít lỗ lồn. Và bây giờ nữa, miệng dì thì ngăn anh mà hai đùi dì thì dang rộng ra. Mắt dì vẫn nhấm mơ hồ. Cặp lông mày hơi nhíu lại. Hai cánh tay dì bám sát bả vai anh, như sợ anh vuột mất. Giọng nói của dì không dõng dạt mạch lạc như lúc dì đang truyền giáo. Nó hơi vỡ ra, nhỏ lại, mang nhiều xúc cảm: