VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 6

Hợp leo lên, vạch hai bắp vế chị ra, cầm con cặc ngoáy ngoáy miệng lồn. Chị la làng muốn bể căn phòng. Phòng bên cạnh nghe la quá, họ đấm bịch bịch vô tường, nhắc chị la nhỏ lại. Chị cắn răng cứng ngắt, nhăn mặt, lắc đầu chịu trận. Tức một điều là đây không phải nhà mình. Nếu ở nhà chắc bữa đó tường phải bể vì chị sẽ hét lên thiệt lớn chớ không thể nào chịu nổi. Hợp ngoáy con cặc như thế khoảng mười phút thì đá cũng mòn chớ nói chi đến da lồn người ta. Sướng quá. Sướng hơn đụ nữa Hóa ơi?

Và khi Hợp thấy chị rướn người lên, tê tái, Hợp mới đút cặc vô đẩy mạnh. Cũng như hồi nãy, chị thần lạc hồn kinh. Người chị bay bổng lên, rồi hạ xuống nệm giường hứng đỡ những cái nắc tàn bạo của Hợp. Và Hóa ơi? Hợp chê chị là phải rồi. Đến phút thứ hai mươi, chị rùng mình, chị ưỡn người lên, nâng hẳn Hựp lên cao. Chị rên nho nhỏ, vừa đủ cho Hợp nghe:
– Anh ơi! Đừng chê em. Em lại ra nữa rồi đó !

Mình ra với em đi. Hay quá, mình ơi! Chắc em… yêu mình rồi mình ơi! Ra đi, ra với em đi. Đó, em ra đó.. ối? Chúa ơi!!!
Có một mình chị ra khơi khơi. Vì Hợp lại chê:
– Chắc chị bệnh quá hà. Chưa được nửa tiếng.
Chị không đợi em gì hết. Người ta đang nắc mà phọt, ra à?

Chị không nói nổi nữa. Toàn thân chị đông cứng lại. Cứng ngắt. Như khúc thịt đông. Không cục cựa. Chết mềm. Và, em ơi! Hợp lại ân cần xuống liếm hết nước lồn chị mớira. Chị không nhúc nhích, nhưng nghe rõ từng đường lưỡi của Hợp. Làm sao không nghe được khi Hợp banh rộng hai mép lồn của chị ra, cho lưỡi vào quét như quét nước vôi ở vùng da non đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.