Thành dạ. Tôi lại hạnh phúc. Tôi định cho Thành về ở ngôi nhà của tôi ở Hàng Xanh. Nhưng bà Vi cho phép như thế càng tốt. Bà bảo tôi đưa Thành xuống ăn cơm và nói nhỏ:
– Tối mai cho chị mượn Thành vài tiếng nhen? Đẹp trai quá hà.
Tôi đồng ý ngay. Cái gì trong nhà này bây giờ cũng thành của chung. Chỉ cần nói trước một tiếng là xong. Tối hôm đó tôi với Thành đụ nhau tơi bời hoa lá. Đụ trong sung sướng giàu có. Đụ trong hân hoan không sợ chiến tranh cướp mạng. Tôi yêu Thành như yêu người chồng cho nên làm tình với Thành tôi trọn tình, hết sức. Làm như tôi chỉ hạp với Thành chỉ vì mùi mồ hôi, vì cái hôn da diết, nhất là
Thành biết tôi muốn gì. Thành có thể nằm trên người tôi cả tiếng đồng hồ để tôi chìm đắm vào khoái lạc hai ba lần. Tôi mê Thành gọi tôi hai tiếng mình ơi! Dù hai đứa đụ trong bóng tối hay ngoài ánh sáng, tôi với Thành ở dưới vào trong nhau, ở trên môi dính liền nhau.
Tôi thích nhất là ngồi trên mặt Thành. Cà cái lồn trên mặt Thành, rồi tôi bắt Thành thè lưỡi ra cho tôi đụ Sướng lạ lùng, sướng ngất ngây. Hay tôi bắt Thành bế tôi lên mà đụ giống hệt đêm nào ở cành mận. Không thể nào quên được buổi tối đầu tiên ở cành mận. Ngày đó đụ mà trong lòng tôi thấp thỏm lo âu vì sợ ngày mai tôi sẽ không còn Thành nữa. Nhưng đêm nay, tôi có Thành trong tay, bóng dáng tử thần không rình quá gần sau lưng Thành. Nên tôi càng hạnh phúc.