Bà Vi nhớ lại lúc bà nhìn con cặc Hợp ở Rừng Lá, một nơi thật vắng vẻ, chỉ có cây rừng trùng điệp, có chim chóc hoang thú và gió rừng man mát. Một khúc gân to, dài có sức hút như nam châm tù quần Hợp. Dù bất chợt nhìn thấy, bà cũng dán mắt ở đó một lúc khá lâu. Tư cách làm chủ khiến bà Vi phải ngoảnh mặt đi nơi khác. Nhưng tình dục của xác thịt, sự thèm khát của lạ, đã kéo nhãn quan bà lại. Vì nó đã trở thành một vũ khí của dục tình. Chiêm ngưỡng khúc gân của Hợp có sướng và cũng có hồi hộp. Không phải bà sợ Hợp bắt gặp, vì chính chàng cố tình bày ra để triển lãm của quý giữa khung cảnh quạnh hiu vắng vẻ chỉ có hai người. Hợp dự tính nếu hôm đó bà Vi chịu không nổi, chàng sẽ bạo gan rủ bà vào sâu trong rừng để ái ân rồi. Đó là âm mưu của Hợp. Nhưng sau khi thấy khúc gân tràn nhựa sống của Hợp, bà Vi thẩn thờ suy nghĩ dữ dội. Lý trí bà vật lộn với con tim suốt đoạn đường dài heo hút từ đó đến Phan Rí.
Có lúc bà suýt lạc tay lái vì đầu óc mãi theo đuổi những tưởng tượng thần tiên, những cảnh đụ lạ lùng, mà bà cũng sẽ chẳng tìm thấy nơi bất cứ một người đàn ông nào ngoài Hợp. Tay thì lái, mà thần trí bà thì ngao du tận đâu đâu, mơ hồ, hoang dã. Hình ảnh con cặc Hợp vẫn chập chờn trước mắt. Câu hỏi làm bà băn khoăn nhất lúc đó là Hợp đã có ý gì khi cố tình cho bà thấy con cặc cứng ngắt của chàng. Nên thỉnh thoảng bà liếc sang nhìn Hợp, đang ngồi bên cạnh Bà bắt gặp ánh mắt của chàng. Hợp chăm chú nhìn vào nhan sắc quyến rũ của bà để nhđ lại những lần bà tấm dưới vòi sen.