Đêm ở Phan Rí, anh thấy em ngập ngừng, bước từng bước cẩn thận vào cuộc phiêu lưa, vì em tránh đơn phương tấn công. Em muốn cả hai, ở một lúc nào đó, thật chín mùi, cùng nắm tay xông vào chết, sống, ăn, thua. Cuộc mây mưa chiều nay dưới tàu này là sự kéo dài của bước phiêu lưu lý thú. Lý thú nhấtđời em. Tùy anh. Em đã tận tình trải hết ra những điều em nghĩ. Bao lâu còn yêu nhau, muốn tìm nhau, cho nhau hạnh phúc, anh cứ đến.
Đến thật hồn nhiên như con chim đỗ trên cành, nhưcon ong sà vào hút nhụy hoa, không đắn đo lưỡng lự Vì hồn nhiên cho nhau, gần với thiên nhiên hơn.
Hợp thích quá khi nghe, lần đầu tiên, bà Vi bộc bạch hết tư tưởng của Dà. Nghĩa là bà có ý thức khi thực hiện cơn dâm. Chứ không nhưchàng, vì say mê xác thịt. Chàng chỉ biết khi ân ái với người khác giống mà không gây hậu quả đau khổ cho kẻ thứ ba thì đủ Nên chàng càng yêu bà thêm hơn. Đặt bà lên ngôi cao hơn là nhân tình thuần túy.
Con tàu vẫn chòng chành lắc lư. Cả hai vẫn ôm nhau hôn nồng say và đụ nhau da diết. Trận đụ chiều nay ià để được hạnh phúc chớ không phải tìm tuyệt đỉnh khoái lạc. Họ trong nhau cho thật gần nhau để tâm sự. Bà Vi kẹp hai bắp đùi lại để cặc Hợp nằm cho chật. Cả hai vẫn hôn nhau, đi tới đi lui trong khoang tàu. Nhìn xuống, Hợp thấy nước biển trong xanh, nên chàng có sáng kiến cả hai cùng nhảy xuống đụ nhau dưới nước. Vì ở gần đảo nên nước chỉ lên tới cổ Hợp xuống trước, bà Vi theo sau.