VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 6

Không thế, sao lên ở đây, tiền bạc tôi phủ phê, đàn ông cũng không thiếu mà tôi vẫn một mực khăng khăng xin bà Vi đưa Thành về với tôi? Thành ôm tôi ái ân đêm nay mà miệng không ngừng thì thào:
– Cám ơn em đã đem anh về với em! Anh sợ chinh chiến không cho phép mình gần nhau.

Tôi ôm Thành thổn thức, hơi tủi thân khi làm con dân một nước tràn ngập hận thù. Tôi lấy làm lạ, đụ với Thành, chẳng bao giờ tôi chán, hay biết mệt. Thế mới biết khối óc giữ phần thật quan trọng trong mọi đòi hỏi của cơ thể. Ăn sắn luộc mà nghĩ là ngon thì nó ngon hơn cao lương mỹ vị. Đêm đó tôi ra với Thành ba lần. Nhưng chỉ cho Thành ra một lần vì không muốn chàng phí sức.

Đêm sau đúng ra Thành vào phục vụ cho bà Vi như tôi đã hứa, nhưng Thành lên phiên gác, nên phải ở lại trại và hẹn đêm kế. Bà Vi tâm sự với tôi:
– Xem hai đứa em đụ, chị ra hết một lần, em biết không? Chị thèm cái hạnh phúc của “vợ chồng” em. Chị mê khi nghe em gọi Thành là anh. Mê quá. Chị mê nhất lúc em thú tội, xưng hết các lần ngoại tình cho Thành nghe. Em hơn chị nhiều quá, hơn rất xa, hơn tất cả những mệnh phụ phu nhân ớ Sài Gòn này. Hèn chi tụi chị ra đường là phải trét phấn, tô son. Không muốn ai nhìn bộ mặt thật, gian dối, lừa lọc của mình. áo quần giày dép đắt tiền thì che tấm thân nhơ nhớp phụ tình, để chồng thương, chồng quý, trong khi lương tâm mình nhỏ nhen, ích kỷ, muốn chồng mình là của riêng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.