Hợp không muốn rút cặc ra khỏi lồn bà Vi. Làm như thể rút cặc ra, chàng sẽ chẳng bao giờ còn có cơ hội đút vào được nữa. Cho tới bây giờ, sau nhiều lần ái ân với bà Vi rồi, mà Hợp vẫn miên man nghĩ là chàng đang nằm mơ, hay đã chết rồi, hay đang lạc vào thế giới thần tiên khác.
Và có lần, đang ân ái, chàng nhìn kỹ bà Vi, mà tâm hồn vẫn không tin đó là chủ của chàng. Không tin cái da thịt, thân thể gợi tình mà chàng từng nhìn lén trong phòng tắm, bây giờ đang nằm trong vòng tay của mình. Cho nên trong cuộc mây mưa, có đôi lúc bà Vi chợt hỏi: “Anh đang nghĩ gì vậy?” Hay là:
“Anh đang làm tình với em, mà anh lại nghĩ đến người khác hả?” .
Hợp không dám nói ra điều mình nghĩ, chỉ cúi xuống hôn miên man trên khuôn mặt đẹp sầu mộng của bà. Bây giờ cũng thế. Hai người đã cùng ra ào ào và dứt. Như vậy là trận đụ đã kết thúc. Sao Hợp vẫn cứmuốn cắm dùi, ăn vạ trên thân thể trắng ngần hấp dẫn của bà Vi. Chàng chưa thỏa hết nổi đam mê say đắm. Chàng vẫn thường tự thú: “Làm tình với chị, em không bao giờ biết mệt. ” Cặc chàng vẫn nằm sâu trong lồn bà Vi, giữa vùng nước ướt nhẹp. Lông dái của chàng, lông lồn của bà Vi, đều như bị ngập chìm trong cơn mưa.
Bà Vi ngạc nhiên. Bắn tinh khí ra rồi mà cặc Hợp vẫn cứng như khúc củi. Hợp vẫn nhắp thật nhẹ. Chàng lập lại điệp khúc ái ân lúc nãy. Chàng nhớ từng tiếng bà Vi gào thét, trong cơn sung sướng. Mới mười tám tuổi, Hợp cũng chưa nhiều chữ nghĩa, đủ để diễn tả hết tấm chân tình yêu thương rào rạt cho bà Vi nghe. Chàng hỏi:
– Hay chị leo lên trên mình em mà nằm?