Chứng kiến đêm qua xong chị thấy chị có lỗi với Vi, chồng chị. Em có biết chị đi đụ bậy với không biết bao nhiêu người, kể không hết, kể cả những cậu kép nhí. Vậy mà chỉ có một buổi tnla, do người điềm chỉ, chị về nhà mẹ chị, chứng kiến Vi đụ cô Thủy Tiên, em út của chị. Sự ích kỷ chứ không phải ..lòng ghen, khiến chị tung cửa vào hành ung túi bụi hai người. Từ đó chị lạnh nhạt, xa lánh Vi, coi Vi như người chồng bất xứng.
Cứ cho rằng Vi bất xứng. Vậy chị có là người vợ xứng đáng không? Vi vẫn thường hỏi chị câu đó sau khi đã không còn chăn gối với nhau nữa. Chị vờ như không nghe. Hay có nghe mà chạy trốn, không dám trực diện với tội lỗi của chính mình. Chị khỏa lấp hết những gì mình có, chôn nó, đốt nó, phi tang nó, .. để chỉ còn nhớ tội của Vi mà hận thù, mà chia rẻ.
Và cũng từ đêm qua, khi nhìn hình ảnh hai đứa .. em, chị chạnh lòng thương Vi, yêu Vi. Yêu hơn ngày còn là vợ chồng. Lương tâm chị bừng dậy, đuổi xua sự gian trá, ngụy tạo. Thà cứ gian trá trong thành thật Thà cứ phụ tình trong trung thành như em, như Thành, chị thấy đời sống có ý nghĩa hơn. Chị bảo đảm với em có không biết bao nhiêu triệu người khi chết đi mang theo cả bầu gian dối lừa đảo, không những với chồng, với vợ, mà còn với cuộc đời.