Công nhận Hợp bình tỉnh lạ. Hợp từ từ cởi nút áo chị ra, bóp vú. Trời ơi! Chị cứ tưởng sau khi chị cà cặc Hợp ở miệng lồn, thì Hợp phải trèo lên ngay. Chị hụt hẫng một phút. Hơi chới với, nhưng những cảm giác lạ lùng vẫn còn nguyên, vẫn choán ngợp ra đó. Rồi Hợp cởi hết áo cho chị. Hợp quỳ lên ngắm chị như ngắm một người yêu. Tay chị không rời khúc gân cứng nóng hổi của Hợp.
Bây giờ, chính chị chứ không phải Hợp, ngước nhìn, xin xỏ, cầu cạnh. Bộ ngực nở nang, những thớ thịt săn chắc vun hai bên lườn bụng, hai bả vai to của Hợp làm lưỡi chị nóng như nước sôi. Chị thều thào:
– Đụ chị đi! Chị chịu hết nổi rồit Đụ liền đi em!!!
Hợp làm khác đi. Hợp quỳ hai chân hai bên người chị, cầm con cặc đút vô miệng chị như ông vua bắt một nô lệ phải bú. Em biết không? Chị bú ngon lành như chưa bao giờ được bú. Con cặc Hợp trắng tươi, đầu cặc đỏ hồng. Không có gì có thể sánh được cái ngon lạ lùng của tối hôm đó. Chị ngoạm luôn hai trứng dái nhai ngồm ngoàm, chị ăn chòm lông đen ngòm, chị liếm rất thần tình để hy vọng Hợp sẽ bắn khí vào miệng chị hoặc bắn lên mặt, lên mắt, lên tóc chị. Chị sẽ bôi hết nước khí đó lên mặt chị. Nhưng Hợp quả thật lì lợm. Mười lăm phút chị thổi đến mỏi miệng, mà Hợp vẫn như không. Chị xin Hợp:
– Xuống bú chị đi Hợp!