Đến “điểm hẹn” tôi đã thấy Vĩnh nằm tênh hênh trên chiếu. Chàng mừng khi thấy tôi đến. Bỏ giỏ thức ăn ở đó, nằm lên mình chàng, nút lưỡi, hôn say đắm. Điểm hẹn thật kín đáo. Rừng mía cao ngất vây quanh, chằng chịt, không một ai có thể trông thấy chúng tôi từ ngoài xa. Gió thổi làm cả rừng mía lay động, vang lên một thứ âm thanh dìu dặt êm ru. Những con chim mía bay lào xào, kêu ríu rít. Chỉ có khoảnh đất chúng tôi nằm là có ánh sáng.
Tôi đắm đuối hôn Vĩnh, cà lồn trên con cu cứng ngắt của chàng. Tôi thích mặc áo quần như thế, nằm hôn. Tôi muốn gì, Vĩnh cũng chìu. Những lần gặp nhau như vầy, Vĩnh là món đồ chơi của tôi. Tôi vọc chàng, bú chàng, đấm lưng cho chàng, rồi ngồi lên chàng để đụ. Những cái đụ dài lên thê có khi cả tiếng.
Vĩnh nằm dưới đưa tay cởi áo tôi để bú vú. Vú tôi bây giờ đã lớn gần bằng chị Cúc. Như hai quả đào, trắng hồng. Vĩnh thường nói yêu vú tôi nhất. Chàng thích nắn, thích bú cả nửa tiếng. Khi lưỡi Vĩnh, môi Vĩnh đã ngậm vào đầu vú, là tôi cũng tê tái khoái lạc. Cộng với bàn tay Vĩnh bóp nhè nhẹ, vân vê như đoá hoa. Tôi bậm môi, ngây ngất. Nó không ồ ạt dồn dập như bú ở cửa mình. Nhưng nó có thứ sung sướng riêng tôi không thể nào tả nổi. Nên cứ để Vĩnh bú, bóp bao lâu cũng được. Tuổi mười tám mà tôi rành hết chuyện chăn gối như một thiếu phụ. Tôi biết chơi sao cho Vĩnh sướng lâng lâng, chơi sao cho Vĩnh phải ngất, thở ào ạt, chơi sao cho chàng phải ra cùng tôi một lúc. Nghề dạy nghề chớ chẳng ai dạy.