Và chị biết không? Khoảng giữa khuya, khi trăng đứng bóng, tôi xê dần nằm song song với Phú. Là dân chài, nên dù 18 tuổi, Phú đã to lớn lực lưỡng như trai 20. Tôi nhìn Phú say ngủ. Tôi mong cho nó ngủ thật say, để nếu tôi có va chạm gì, nó cũng không biết. Tôi nằm gần, thật gần vào Phú. Đầu ticn tôi gác lên ngực nó một cánh tay, qua người nó một cái chân. Lấy đầu gối, tôi thử cà rất nhẹ ở chỏm quần đùi Phú vẫn ngáy đều. Hoàn toàn không hay biết gì tôi đang thực hiện những tà ý. ‘l’ôi đụ ng mạnh hơn. Phú vẫn yên ngủ. Tôi táo bạo đưa tay xuống sờ rất êm ả đầu chỏm.
Chỉ sờ nhẹ thế mà lồn tôi nóng rang. Tim tôi đập như đánh trống. Tôi biết sợ. Sợ Phú bắt tạ i trậ n tôi đang hái trái cấm, rồi Phú phản ứng như thế nào với người đàn bà mất nết? Biết vậy mà thần dục vọng vẫn đẩy tôi tới. Thúc bàn tay tôi nắm luôn cặc Phú rất nhẹ nhàng. Lúc đó tôi nghe Phú hết ngáy. Hoảng quá tôi buông ra. Ngay tức khắc Phú ngáy lại. Nhưng tiếng ngáy hoàn toàn khác hẳn. Tuy có đều mà không tự nhiên như trước.
Đùi tôi vẫn gác, tay tôi vẫn nằm đó. Nhưng Phú không cục cựa, hay hất đùi lôi ra. tại sao? Làm sao tôi biết được? Độ năm phút sau, tôi đánh liều cầm hẳn con cặc của Phú lần nữa. Không những cầm mà
còn nắn nắn.