Sướng quá. Sướng đến mất bình tĩnh, Sen gọi bác bằng anh rồi bằng bác. Bằng gì mà chả được. Nghĩa lý gì nữa cách xưng hô trong khi da thịt đã vào nhau, trong nhau cả nửa tiếng đồng hồ. Sen phục bác quá. Sen đã bị bác “đánh bại. ” Sen dùng toàn lực để quyết đốn gục con cáo già này mà rồi bó gối chịu thua. Bác lật Sen nằm ngửa ra cho bác ngắm từ đầu xuống chân trong khi Sen thở và “dưỡng quân. ” Mồ hôi trên trán làm những sợi tóc rối ngoằn ngoèo trên mặt Sen. Cặp vú vun lên no cứng cũng bóng những mồ hôi. Bộ lông lồn dày đen, xoắn tít, không còn thấy mu ở đâu cả. Bộ đùi dài thon trắng ngần, dang ra ơ hờ sau một trận quyết liệt.
Bác dang rộng háng Sen ra, trổ tài nghệ cho Sen phục thêm. Ngậm vào hột le, nút nhẹ, bụng Sen giật bưng bưngg. Hai tay bác bợ cặp mông của Sen để dũa
cái mồng đóc như bác đã làm sáng nay cho bà Loan. Sen ríu người lại, ngậm miệng thật chặt để không phát ra tiếng cuồng bạo. Chl được có mấy phút, Sen
vò tóc bác và la thật nhỏ:
– Cho em nghỉ chút đi anh! Anh làm gì mà em sướng quá vậy? Muốn em ra nữa phải không? Ôi, tối nay mà em nghe bác gái la bên đó là em đốt nhà này cho anh coi. Anh không được bú bả nghe chưa? Ôi, sướng quá Hoành ơi là Hoành. Cám ơn anh. Sướng hơn đụ hồi nãy nữa anh ơi!